Tiếng chuông vào học đã vang lên, Tống Nghiên một thân công sở nghiêm túc bước vào phòng học. Cả lớp ồn ào náo động dường như im phăng phắc. Lý do mà bọn họ yên ắng như vậy là vẻ mặt đầy âm u của giáo viên chủ nhiệm.
Tống Nghiên lôi một sấp bảng điểm của lớp bỏ lên bàn, sắc mặt vẫn âm u mà thông báo.
"Cô có tin vui và tin buồn, các em muốn nghe tin nào trước?"
Cả lớp ai nấy đều nhìn mặt nhau, khó xử không biết chọn cái nào. Lớp trưởng tự động đứng lên làm vật hy sinh.
"Dạ dạ thưa cô, nghe tin buồn trước đi cô."
Tống Nghiên mở sổ giáo viên chủ nhiệm ra, tay đẩy gọng kính, giọng hơi chút nặng nề.
"Sắp tới đây có thể một bạn sẽ chuyển sang lớp khác để học."
Cả lớp ai nấy đều nổi lên xì xầm, may quá không phải có chuyện gì to tát cả. Làm bọn họ hết hồn hết vía!
Nhưng An Tĩnh thì lại khác, cô bây giờ đang hoảng loạn. Cô biết học sinh trong lời của Tống Nghiên là cô. Bây giờ thật sự cô chưa dám đối mặt về chuyện đó cả.
Một học sinh vội nhao nhao, đứng dậy.
"Vậy còn tin vui là gì cô?"
Tống Nghiên bây giờ mới giãn được cơ mặt, trên mặt mới nở ra một nụ cười hiếm hoi.
"Kỳ thi vừa qua, lớp ta có sự tiến bộ rất tốt. Thành tích xếp hạng điểm của lớp ta xếp loại xuất sắc, thứ 5 trong 15 lớp."
Cả lớp ai nấy đều hét ầm lên, phải nói rằng leo lên một hạng là một vấn đề lớn của lớp này. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/252600/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.