Sau khi cả hai về chỗ, Lưu Chung khoanh tay sau lưng bước tới kiểm tra bài làm của hai người họ.
Nhìn lên bài làm của Mục Chấp, lão quản giáo không khỏi nhíu mày. Chữ viết tuy không xấu nhưng ngoằn nghoèo rất khó để đọc nhưng chung quy là bài làm đúng.
"Mục Chấp, chữ viết của cậu không thể nào tốt lên được sao hả? Chữ nghĩa gì chả khác nào gà bới."
Cả lớp đều im lặng, sau lưng đều đẫm môi hột đằng sau. Ai đều biết rằng nếu cả hai người đều bị lão quản giáo này phê bình thì sẽ tiếp tục rơi vé tử hình vào phía họ cả.
Lưu Chung có vẻ không nhìn thấy những vẻ mặt nhăn nhó ở dưới lớp, thong dong nhìn xem bài làm của An Tĩnh, không biết ông ta nghĩ gì mà rất chăm chú.
Cả lớp A7 gần như thành tâm cầu nguyện cho An Tĩnh, mong bài của cô vượt qua cặp mắt soi mói của lão ác bá này.
Đột nhiên Lưu Chung bước nhanh về phía bàn giáo viên, giọng pha chút ưu ái.
"Em nữ vừa lên làm bài 2 này là ai? Tên gì?"
Cả lớp đều lâm vào trạng thái hoang mang tột độ, nghe giọng dịu dàng của lão Lưu như chuẩn bị đón cơn bão cấp 12 sắp đổ bộ vào vậy.
An Tĩnh không nhanh không chậm đứng dậy, tay điều chỉnh cặp kính đang lệch. Giọng từ tốn, không rụt rè sợ sệt, khoan thai báo danh tên mình cho Lưu Chung.
"Thưa thầy, em tên là An Tĩnh. Học sinh vừa chuyển tới lớp A7 này ạ."
"Yên lặng?"
An Tĩnh hơi hộc máu khi nghe Lưu Chung đọc tên mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-trong-em/252588/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.