"Chị Lâm! Chúng tôi phải về rồi! Hàn Thuyên tôi giao hết cho chị. Nó làm không tốt, cứ thẳng thắn mà mắng nó. Thằng nhóc này, không mắng là không lớn nổi!"
Hứa Thiến - mẹ Lục Hàn Thuyên nắm tay Lâm Túc, giao phó nhiệm vụ như bán con trai.
Hai người mẹ chỉ mới gặp nhau, đôi ba câu cứ như quen từ đời nào.
Bố mẹ Lục đến là muốn đại úy Lý cho chuyển nơi công tác của Lục Hàn Thuyên về thành phố T, tiện thể để gần bố mẹ, để bố mẹ Lục tìm cho anh nơi giao gửi tấm thân.
Đột nhiên Lục Hàn Thuyên lại có bạn gái, chuyện chuyển đổi công tác cũng không thể làm nữa, nếu Lục Hàn Thuyên mà rời đi chẳng khác nào chia cắt đôi uyên ương.
Mẹ Lâm như tìm được tri kỷ, Lâm Diệp của bà cũng vừa hay phải mắng mới lớn.
Khi tiễn xong hai ông bà thông gia lên taxi ra sân bay, Lâm Diệp muốn kéo Lục Hàn Thuyên rời khỏi phạm vi 'khủng bố' của mẹ.
Lâm Diệp kéo kéo tay anh mấy cái, mẹ Lâm liền quay đầu lại: "Lâm Diệp! Con còn chưa biết lỗi của mình hả?"
Lỗi lầm của cô đúng là lớn, nhưng cô phải làm sao? Lâm Diệp buông tay Lục Hàn Thuyên, đứng rón rén đầy khép nép còn cười trừ với mẹ cho qua chuyện.
"Mẹ! Con có làm gì đâu chứ! Con chỉ là cứu người thôi, mẹ cũng thấy đó, nếu con không cứu cô ấy có khi cô ấy đã nhảy xuống!"
Cứu người là đúng, nhưng cứu người theo kiểu cách bán mạng của Lâm Diệp và Lục Hàn Thuyên, bà… thật sự không muốn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-doi-truong-luc-chao-anh/438113/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.