"Gia Giai!"
Lâm Diệp mở cửa đi vào phòng, trên tay cầm theo một ly nước lọc. Nghe Lục Hàn Thuyên nói cô bé này tính cách chống đối rất cao, lại còn thường xuyên tìm cớ gây sự.
'Cạch' một tiếng Lâm Diệp đem cửa phòng đóng lại, mỉm cười với cô gái trong phòng thẩm vấn.
Vương Gia Giai thấy cô liền ngồi ngay ngắn chỉnh trang lại, dù có hơi miễn cưỡng nhưng khác hoàn toàn với sự chống đối ngày hôm qua mà Dục Minh và Lục Hàn Thuyên truy hỏi.
Thấy cô bé có ý định đứng dậy, Lâm Diệp cười, xua tay: "Không cần đứng lên, mau ngồi đi!"
Vương Gia Giai ngoan ngoãn kéo ghế ngồi xuống, chờ cho đến khi Lâm Diệp cũng kéo ghế ngồi xuống vị trí đối diện, đem ly nước lọc đưa đến trước mặt cô bé.
Cốc nước là loại giấy sử dụng một lần, bên trong không có đá, cũng không có gì khác thường.
Vương Gia Giai nhìn cốc nước, lại nhìn đến Lâm Diệp bằng ánh mắt khó hiểu. Mấy người ở đây không cho Vương Gia Giai uống nước, đột nhiên Lâm Diệp lại mang nước vào...
"Uống nước lọc nhé! Trà và cà phê ở sở cảnh sát không ngon lắm!"
"Cảm ơn cô, giáo sư Lâm!" Vương Gia Giai gọi một tiếng khách sáo.
Lâm Diệp cười: "Có biết tại sao cô ở đây không?"
Vương Gia Giai ấy vậy mà gật đầu: "Biết ạ!"
Tưởng cô bé sẽ nói 'không', quanh quẩn tìm một vài lời biện bạch rồi cho qua. Không ngờ cô bé lại chịu hợp tác.
"Thế em có thể nói với cô chuyện em biết không?" Lâm Diệp hỏi câu này, Vương Gia Giai vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-doi-truong-luc-chao-anh/438084/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.