***
Buổi tối ở Sở cảnh sát.
Sau khi Lâm Diệp quay lại lấy túi xách, giận dữ hầm hầm bỏ đi Lục Hàn Thuyên cũng từ lúc đó mà ở lì trong phòng xem tài liệu vụ án, không có mệnh lệnh, cũng không có dặn dò gì thêm.
Tiểu Hắc bò người sang thanh chắn giữa hai chiếc bàn làm việc, gõ gõ máy tính của Dục Minh: "Anh Minh! Anh nói anh cả làm sao vậy? Anh ấy không đói, nhưng cả đội đều đói!"
Dục Minh lắc đầu, kéo ngăn tủ lấy ra một gói bim bim quăng cho Tiểu Hắc: "Đói thì ăn tạm đi!"
Tiểu Hắc nhận lấy gói bim bim, ngồi trở lại ghế, xé túi bánh rồi đưa sang cho Tiểu Bạch: "Ăn đi! Cảnh này chính là vì nước quên thân, vì dân phục vụ trong truyền thuyết đấy!"
Khúc Hổ vươn vai, tựa vào ghế xoay qua lại xem như vận động: "Xem hết camera cũng không thấy ai khả nghi, đúng thật là trêu ngươi mà!"
Tư Du thở dài: "Bụng em cũng biểu tình cả lên!"
Dục Minh lại quăng cho Tư Du một gói bim bim: "Ăn lót dạ đi!"
"Tiểu Hắc! Phía cậu thế nào?" Dục Minh hỏi.
Tiểu Hắc lắc đầu: "Không có manh mối gì cả!"
Tiểu Bạch vừa nhai miếng bánh trong miệng vừa ngao ngán buông xuôi: "Tình hình này có vẻ không khả quan!"
Tư Du nói: "Chị Tiểu Diệp đã loại bỏ Mã Thương Tranh trong phạm vi nghi phạm! Bây giờ, chỉ còn mỗi Khương Hạo và mấy người đàn ông từng qua lại với cô ấy. Bạn chung phòng của Phòng Ti Ti, hình như vẫn còn hai cô gái khác."
'Rầm' một tiếng, cửa phòng làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-doi-truong-luc-chao-anh/438074/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.