Sau khi quay trở về sở cảnh sát, người nhà của Phùng Ti Ti đã được gọi đến, mẹ cô bé khóc ngất mấy lần, chỉ có bố cô bé là vẫn còn minh mẫn dù hai mắt tiều tụy đỏ hoe.
Lâm Diệp rót hai cốc nước, đi đến đặt xuống bàn cho vợ chồng anh Phùng rồi mới kéo ghế đối diện họ ngồi xuống.
Chị Phùng tựa vào vai chồng, khóc đến thương tâm, khăn giấy lau đến nhàu nát.
"Sao lại thành ra thế này kia chứ!" Anh Phùng nghẹn ngào, thương tiếc cho đứa con gái xấu số.
"Ti Ti ở nhà rất ngoan cũng chưa từng nặng lời với bố mẹ, dù chúng tôi có la mắng… con bé vẫn gật đầu nghe theo. Bây giờ... Bây giờ..." anh Phùng vừa nói, vừa không kiềm được mà rơi nước mắt.
Nhìn thấy bàn tay ôm lấy vai vợ siết chặt trong nổi đau, trái tim Lâm Diệp cũng không bình ổn từng nhịp.
Cô cũng có mẹ, cũng hiểu được sự lo lắng khi mỗi lần nhìn Lâm Hạo hay chính mình bị thương, mẹ giống như phát hoảng lên.
Con cái là cắt da, cắt thịt trên người cha mẹ. Khổ nỗi con không vâng lời mới la mắng, quở trách, cũng chưa từng nghĩ sẽ làm hại con mình.
Huống hồ, một cô bé vừa mới đôi mươi, vậy mà lại bị sát hại.
Lục Hàn Thuyên không có biểu cảm gì, anh hỏi: "Anh chị có biết, Phùng Ti Ti có bạn trai không?"
Bố mẹ Phùng lắc đầu.
"Chúng tôi không cho con bé yêu đương khi chưa học xong, bởi vì sợ sẽ ảnh hưởng đến kết quả học tập!" anh Phùng nói.
Lâm Diệp nhìn người mẹ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-tinh-doi-truong-luc-chao-anh/438071/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.