" Tạch tạch tạch tạch, tạch tạch tạch tạch..." đồng hồ báo thức đầu giường kêu vang bám riết khôngtha, sau một lúc lâu trong chăn mới vươn một bàn tay ra sờ soạng tắt chuông báo thức, Diệp Huyên kéo tóc dài đầy đầu, mở di động ra nhìn: "Mười giờ..."
Hôm qua mới có một trận mưa to, hôm nay cũng là cái ngày nắng gắt. Ánh nắng ấm áp dào dạt từ ngoài cửa sổ sát đất rơi vào, tuy cách rèm cửa sổ, vẫn có thể thấy một mảnh màu vàng chói mắt. Nàng chen chân vào đá một cước ở trên mông nam nhân: "Rời giường."
"Ừm..." Nam nhân phát ra một tiếng hừ nhẹ mơ mơ hồ hồ, cánh tay lại vắt ngang ôm thắt lưng Diệp Huyên, thân thể trần trụi tinh tráng thuận thế áp lại, hắn vừa động, Diệp Huyên mới phản ứng lại, đại gia hỏa đáng giận kia còn đang cắm trong hoa huyệt nàng, hơn nữa bởi vì động tác vừa rồi mà nhanh chóng gắng gượng đứng lên, khí phách hiên ngang, hiển nhiên đang hưng phấn đầy đầu.
"Đứng lên", Diệp Huyên đành phải đẩy Cố Dần Thành một phen, tối hôm qua làm xong rồi nàng thật sựquá mệt, mơ mơ màng màng liền ngủ, cũng không đi tắm rửa, hiện ở trên người giữa hai chân dính nhớp, muốn xuống giường đi rửa mặt, lại bị Cố Dần Thành ôm không động được thân, "Em đói bụng, nhanh đi nấu cơm."
Nghe nói như thế, Cố Dần Thành mới thả lỏng cánh tay, chậm rì rì mở hai mắt, trong đôi mắt đen tràn đầy ý cười thoả mãn, "Làm sao có thể đói, tối hôm qua anh đút cho em còn chưa đủ no?" nói xong, bàn tay to đầy ám chỉ đè lên bụng nhỏ của Diệp Huyên.
Diệp Huyên đỏ mặt lên, thẹn quá thành giận: "anh đến cùng có đi hay không, không đi em tự mình đi."
Cố Dần Thành đã ngồi dậy, thấy con thỏ nhỏ tức giận trừng mắt với mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042596/quyen-14-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.