Chương trước
Chương sau
"Quỳnh Hoa không phải là người xuyên không thông qua môi giới xuyên không" bên kia tinh thạch truyền âm, giọng Cố Dần Thành thật khẳng định, "Nàng ta là thân xuyên, thân xuyên phí tổn thấp, phiêu lưu cao, đại lý hắc nhân không làm loại công việc này. Ít nhất theo ta điều tra, Hà tiên sinh khôngtiếp nhận thân xuyên."

"Vậy nàng làm sao có thể biết thân phận phận xuyên không của ta?" Diệp Huyên nhíu mày.

Khác với hồn xuyên, thân xuyên sẽ mang đến thời không loạn lưu, Cố Dần Thành thân là quản lý viên thời không, trên người có dụng cụ đặc thù, có thể cảm nhận được thời không dao động. Cho nên lúc trước hắn nhận thấy có người thân xuyên đến thế giới này, sau đó thông qua Quỳnh Hoa xác định thân phận của Diệp Huyên, nhưng Quỳnh Hoa thì khác, Diệp Huyên ngụy trang tốt như thế, trừ phi là như Cố Dần Thành đã hoài nghi ngay từ đầu, bằng không nàng sẽ không bị phát hiện ra.

"Chỉ có một khả năng", Cố Dần Thành nghĩ nghĩ, "thì hẳn là lúc ở thế giới chủ, muội đã bị nàng ta phát hiện."

Khi đó Diệp Huyên thân là người qua đường vô tội, bị Quỳnh Hoa lúc xuyên không gây ra thời khôngloạn lưu lan đến, có lẽ Quỳnh Hoa chính là ở lúc kinh hồng thoáng qua nhìn thấy được bộ dạng Diệp Huyên. Sau đó hai người dừng ở hai địa phương khác nhau, nhưng mà cơ duyên xảo hợp, đều bái vào phái La Phù.

Nếu quả thật là như vậy, đã nói lên Quỳnh Hoa xa không giống Diệp Huyên tưởng tượng ý nghĩ đơn giản như vậy. Ít nhất khi nàng ta đối mặt với "Đồng hương" Diệp Huyên này, chưa bao giờ toát ra cái gì khác thường. Lần này nếu không phải Triệu Mậu mồm rộng, đem chuyện Quỳnh Hoa làm nói cho Liễu Bạch, Diệp Huyên vạn vạn cũng không thể ngờ được, thân phận của mình là bị Quỳnh Hoa trọc phá.

"Nàng ta có phải hoài nghi đến huynh hay không?" Đây là chỗ Diệp Huyên lo lắng nhất.

"Yên tâm, " Cố Dần Thành cười nhẹ, "Ta cũng không xem nhẹ một người xuyên không", bởi vì dã tâm, không tiếc đánh vỡ thời không, những người này mặc kệ trước mặt người khác biểu lộ dáng vẻ ra sao, nhưng tuyệt sẽ không phải bản thân mình, "Đương nhiên", hắn dừng một chút, "Trừ bỏ một con thỏ mơ hồ bị cuốn vào."

Diệp Huyên tức giận đến nghiến răng, lại không thể không thừa nhận nàng quả thật không chơi được âm mưu quỷ kế, hừ nhẹ một tiếng: "Vậy huynh đừng cầu ta đánh yểm trợ cho huynh."

Bị rơi vào trạng thái mất tích, Cố Dần Thành kỳ thực trốn ở một chỗ cách sơn môn phái La Phù khôngxa, hiện thời trên dưới phái La Phù đều cho rằng hắn là sinh tử chưa biết, đạo cung Cửu Nhạn lại càng một mảnh mây đen mù mịt. Dưới tình huống như vậy, có người kiềm chế không được, rốt cục lộ ra dấu vết.

Diệp Huyên cười tủm tỉm nói: "Gần đây Lý Triệt sư huynh trong phái, tựa hồ thật thiếu kiên nhẫn đó."

"Lý Triệt không phải người xuyên không", Cố Dần Thành nói thật khẳng định, hồn xuyên sẽ không mang đến thời không loạn lưu, cho nên Cố Dần Thành không thể nhận ra lúc bọn họ xuyên không, nhưng chỉ cần người xuyên không tới gần phạm vi linh giác của Cố Dần Thành, dụng cụ trên người hắn sẽ có phản ứng. Lý Triệt cũng là đệ tử phái La Phù, nếu hắn là người xuyên không, đã sớm bị Cố Dần Thành phát hiện.

Cố Dần Thành ở Phái La Phù cả trăm năm, trừ vài người vừa thân xuyên tới đây, người xuyên khôngtrong môn đều bị hắn đuổi về thế giới chủ. Nếu nói thực sự người xuyên không ẩn núp ở phái La Phù cũng không bị hắn phát hiện, vậy chỉ có thể nói người này tu vi cao hơn hắn. Nhưng Cố Dần Thành là Nguyên anh tu sĩ, tu vi còn cao hơn Nguyên anh tu sĩ, toàn bộ Tu Chân Giới cũng chỉ có Nguyên thần Vô cùng vốn cực kì thưa thớt.

Người như thế, chẳng sợ Cố Dần Thành biết được thân phận, dù hắn có biết cũng không có biện pháp nào.

"Lần trước người lén lút ở ngoài phòng chính là Lý Triệt, nhưng không biết người ẩn vào trường quan động thiên có phải hắn không", Cố Dần Thành trầm ngâm, "hắn hẳn là làm người rất có vốn liếng, Lý Triệt cũng là đệ tử trực hệ, người có thể thỉnh động hắn, thật không đơn giản."

Diệp Huyên nghĩ nghĩ: "Có phải là Quỳnh Hoa hay không? Ta nghe Nam Tinh sư tỷ nói, Lý Triệt yêuQuỳnh Hoa, còn biểu lộ tình ý với nàng ta." Nếu nói trước kia, Diệp Huyên sẽ không hoài nghi Quỳnh Hoa, nhưng có chuyện phía trước, nàng thật sự không có cách nào nghĩ khác.

Trọc phá thân phận người xuyên không của nàng, đối với Quỳnh Hoa có chỗ tốt gì. Dù nàng ta là vì trong lòng khó chịu chuyện Cố Dần Thành cùng với Diệp Huyên, làm như vậy cũng không tổn hại được Diệp Huyên. Nàng càng hoài nghi Quỳnh Hoa cùng Hà tiên sinh thần bí kia có liên quan, tuy rằng Cố Dần Thành khẳng định thân phận quản lý viên thời không của hắn cũng không bị tiết lộ, nhưng khôngsợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

"Muội không cần chú ý Lý Triệt, ta tự nhiên có biện pháp", Cố Dần Thành cắt đứt Diệp Huyên suy tư, "Việc này khó bề phân biệt, bên kia lại có tụ hội, muội cũng không cần đi tham dự."

Diệp Huyên gật gật đầu, nàng tuy rằng lo lắng Cố Dần Thành, nhưng biết rõ cân lượng của mình, cùng với đi ra ngoài chạy loạn, vẫn là nên đợi trong sơn môn, miễn cho để người khác thừa dịp, bị lấy làm lợi thế uy hiếp Cố Dần Thành.

Thấy nàng không phản đối, Cố Dần Thành vừa lòng cười nói: "ừ, con thỏ nhỏ thực ngoan."

Diệp Huyên mặc kệ hỗn đản này đùa giỡn, nàng cảm thấy bản thân nàng đại khái đã quen, giới hạn cuối đã có xu thế bị kéo thấp đến vô hạn. Chẳng lẽ về sau ta cũng sẽ biến thành một sắc phôi da mặt dày? Nghĩ cảnh tượng như vậy, Diệp Huyên liền kìm lòng không đậu run lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.