"... Cố, Cố Dần Thành?" Diệp Huyên chần chừ hỏi.
Sau đó nàng nhìn thấy nam nhân đang cưỡi ở trên người mình gật gật đầu, đúng lúc có một giọt mồ hôi từ trên trán hắn rơi xuống, tạch một tiếng vang nhỏ không thể nghe rõ, đọng ở trên tuyết nhũ đã bị xoa nắn tràn đầy dấu tay.
Cố Dần Thành vốn còn đang sững sờ, lúc này không tự chủ được nhìn theo giọt mồ hôi rơi xuống kia, ánh mắt lướt qua hai vú no đủ, cái rốn tinh xảo, thắt lưng mảnh khảnh... Diệp Huyên liền cảm giác được, côn thịt vẫn ở trong hoa huyệt kia ẩn ẩn nhảy lên, lại trướng lớn một vòng.
"Cố Dần Thành..." Nàng lại lặp lại tên của nam nhân một lần nữa, bên môi tràn ra một cái cười khẽ. Cố Dần Thành bản năng cảm thấy không đúng, còn chưa kịp mở miệng, chỉ thấy Diệp Huyên nâng chân lên, cười tươi như hoa một cước đạp hắn rơi xuống đất.
Đứng dậy vỗ vỗ tay, tùy tay kéo khăn giấy bên cạnh xoa xoa hạ thể hỗn độn không chịu nổi, Diệp Huyên cũng không thèm liếc mắt một cái nhìn Cố Dần Thành đang nằm trên mặt đất kêu đau, lập tức đivào phòng tắm.
Đợi lúc nàng tắm rửa sạch sẽ đi ra, Cố Dần Thành đang ngồi ở trên giường cầm quyển sách để đọc, tay mắt lanh lẹ quăng sách đi, che hạ thể đáng thương hề hề nhìn nàng: "... Bị gãy."
Gãy cái em gái anh a! trên thái dương gân xanh ẩn ẩn run rẩy, Diệp Huyên thật muốn lại một cước đá vung lên đá đồ vô sỉ này đến bán thân bất toại.
"thật sự rất đau, không tin em sờ đi." Nam nhân bắt được tay nàng kéo vào háng, trên mặt lộ ra vẻ ẩnnhẫn lại vô tội, nhân cơ hội từ phía sau ôm vòng lấy thắt lưng nàng, kéo Diệp Huyên vẫn chỉ mặc áo tắm vào trong lòng, "Tiểu Huyên", hắn thấy Diệp Huyên không giãy dụa, trong lòng hơi ổn định, trong đối mắt đen phiếm ra ý cười, "Em cũng thật nhẫn tâm, không sợ chồng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042519/quyen-13-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.