Những lời này nói ra, đương nhiên không phải trưng cầu ý kiến Hoài Yển, chỉ là báo cho hắn biết thôi. Diệp Huyên nhìn thấy Hoài Yển trên mặt cực nhanh tràn ra một tia kinh ngạc, sau đó hắn liền trấn định xuống, nhấc vạt áo lên, quỳ rạp trên đất: "Khẩn cầu bệ hạ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra."
"Vì sao?" không chút để ý khảy lộng đầu ngón tay, thiếu nữ lành lạnh nói.
"Thảo dân là người bên ngoài, về tình về lý cũng không có thể để bệ hạ đưa vào hậu cung, " Hoài Yển thanh âm ôn hòa lại bình tĩnh, "Việc này nếu triều đình biết được, miệng rộng bàn luận, làm tổn hại uy danh của bệ hạ."
"Thế nào", Diệp Huyên cười cười, "Ngươi đang uy hiếp trẫm sao?" Lúc ở chung với Hoài Yển, cảm giác bị cộng tình giống như lại về trong thân thể nàng, cho nên ngữ khí nàng cũng mang theo dáng vẻ nguyên thân từ trên cao nhìn xuống và vênh mặt hất hàm sai khiến.
Nàng tất nhiên muốn có được nam nhân này, thân là hoàng đế dưới một người trên vạn người, nàng chưa bao giờ không chiếm được thứ gì.
"Hoài Yển, " Diệp Huyên đứng lên, đi đến trước mặt Hoài Yển. Nhận thấy lưng nam nhân hơi hơi cứng đờ, tươi cười trên mặt nàng càng nhu hòa, "Ngươi cũng biết căn bản là trẫm không để ý triều chính, triều đình này tả hữu cũng không phải trẫm làm chủ, miệng tiếng như thế nào, cùng trẫm có quan hệ gì đâu." Nàng chậm rãi ngồi xổm xuống, hoàn bội ở đai ngọc bên hông phát ra tiếng leng keng"Nhưng ngươi không giống, ngươi là người xuất gia thanh tâm quả dục, còn là thánh tăng trụ trì đức cao vọng trọng, nếu tin tức ngươi bị trẫm cướp đoạt vào cung truyền ra, ngươi đoán Vân Môn Tông sẽ bị chê trách như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042473/quyen-12-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.