Vừa ra khỏi cửa, quan sự vụ Antony trông ở ngoài cửa liền đi lên đón: "Điện hạ, công tước Hanson Will đang ở thư phòng chờ yết kiến ngài."
"Ừ." Thiếu nữ nhàn nhạt lên tiếng – bây giờ chúng ta nên gọi nàng là Margaret, tầm mắt Margaret đảo qua đám người đứng thẳng đứng trong hành lang, không nhìn thấy Arthur. Chỉ sợ là đã đi thư giải dục vọng rồi. Nghĩ đến vật dưới khố của nam nhân kia hận không thể chọc thủng quần ra, trên mặt có chút nóng, nhưng trong lòng càng nhiều chê cười. Loại ý thức chê cười này rõ ràng từ chính nguyên thân truyền lại cho Diệp Huyên, khiến nàng ý thức được mình cảm thấy bất đắc dĩ.
Margaret và Arthur, công chúa điện hạ và thị vệ bên cạnh nàng, thân phận địa vị cách biệt nhường này, hai người rõ ràng muốn yêu lại không thể tỏ rõ nỗi lòng. Arthur rõ ràng yêu công chúa, lại ở trước mặt nàng cực lực kiềm chế. Còn Margaret cũng yêu thị vệ cùng nàng lớn lên, cố tình bày ra một bộ dáng cao ngạo khinh miệt.
Đương nhiên, Margaret cũng không biết Arthur yêu nàng. Hoặc là nói, nàng không thể xác định cảm tình của Arthur đối với mình. Mỗi khi nàng cảm thấy nam nhân kia yêu mình, lại bởi vì Arthur chống đối và lui bước mà tâm sinh thất vọng. Lấy góc độ của Diệp Huyên xem ra, hành vi của Arthur rất dễ lý giải.
hắn biết rõ bản thân không xứng với công chúa, hắn đê tiện như vậy, đối với điện hạ mà nói, căn bản chính là một loại xúc phạm. Cho nên hắn không dám biểu lộ ra tình cảm của mình, cũng chưa bao giờ hy vọng xa vời phần tình cảm này có cơ hội được đáp lại.
Đáng tiếc trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, Diệp Huyên thấy rõ, Margaret không rõ. Lại bởi vì nàng không thể không bị ý thức của nguyên thân khống chế, chỉ có thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042428/quyen-11-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.