“Garro! Cuối cùng là có chuyện gì, ngươi nói rõ ràng cho ta!”
Lão ma pháp sư với hai hàng râu dê vừa mở mặt kính hai chiều ra, lập tức bị tiếng rít gào từ bên kia ập đến làm hoảng sợ. “Còn có thể là chuyện gì,” lão đầu nhi chẳng hề để ý nói, một chút cũng không thèm để ý Theodore phía bên kia đang nổi trận lôi đình, “Hoặc cũng có thể là ngươi uống quá ít, hoặc cũng có thể là do tiểu cô nương kia chỉ là nữa ma, cho nên hiệu quả của thứ kia bị giảm xuống,” nói tới đây, hắn lộ ra vẻ mặt bát quái đáng khinh, “Ta nói này Theo, ngươi thật sự…… uống cái kia rồi à?”
Theodore không chỉ uống xong, mà còn bị cái nữ nhân đáng chết kia nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, “CƯỜNG BẠO”! Loại chuyện mất mặt như vậy hắn sao có thể cho nói cho người khác biết. Tuy rằng trong lòng Theodore ngập tràn phẫn nộ cùng ngượng ngùng, nhưng ở trước mặt tên cáo già Garro này, vẻ mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, chỉ là lời nói càng thêm lạnh lùng: “Ngươi quản quá rộng rồi.” Lại cùng cái lão nhân thảo luận một hồi, Theodore mới mang theo thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi đặt kính hai mặt xuống.
Uống xong dâm dịch của nửa ma nhân kia, Theodore vốn tưởng rằng nguyền rủa của mình sẽ được giải trừ, không nghĩ tới chỉ khôi phục được mấy chục phút, hắn thế nhưng lại biến trở về hình dáng tiểu hài tử. Dựa theo lời Garro, nguyên nhân chỉ có hai, nếu không phải là do dâm dịch hắn uống quá ít thì chính là huyết thống của Margaret không thuần, cho nên ảnh hưởng tới hiệu quả của dâm dịch. Mà mặc kệ là nguyên nhân nào, đều cho thấy hiện tại hắn vẫn không thể giết chết nàng ta.
“Đáng chết,” chỉ cần tưởng tượng đến cảnh cái nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042355/quyen-9-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.