Tích tích, tích tích... Trong đêm khuya yên tĩnh, đồng hồ báo thức phát ra âm thanh rất nhỏ lại đánh thức Diệp Huyên đang nửa tỉnh nửa mê. cô mở mắt, đưa tay cầm đồng hồ lên, trên đồng hồ hiển thị số giờ bằng huỳnh quang – 2 giờ 43 phút.
"Aizz..." Diệp Huyên thở dài, trong khoảng thời gian này đêm nào cô cũng ngủ không ngon, mỗi khi nhắm mắt lại thì toàn gặp những giấc mơ kì lạ. cômơ thấy rất nhiều chuyện quá khứ xảy ra ở các thế giới trước, còn có truyện ở trường học nữa... Sau khi rời khỏi mỗi thế giới, Diệp Huyên đều cố gắng quên đi những chuyện đã trải qua ở đó. cô biết, đối với chủ thể của mỗi thể giới, khi xuyên việt giả rời đi, chủ thể vẫn trải qua sinh hoạt như cũ. Mà hệ thống lại dùng những biện pháp đặc biết làm mờ nhạt đoạn kí ức ở thế giới đó của mỗi thí sinh, làm cho thí sinh không đến mức sa vào trong đó.
Nhưng không biết có phải là ảo giác của cô không, cô luôn cảm giác mình càng ngày càng mệt mỏi. Vô số thăng trầm, vô số hỉ nộ ái ố, cô không biết con đường này phải đi đến lúc nào mới thấy điểm cuối, mà tất cả những tình cảm của ‘Diệp Huyên’ luôn tồn tại trong lòng cô, tạo thành gánh nặng.
Bắt đầu từ thế giới tu tiên kia, Diệp Huyên không chỉ một lần suy nghĩ, thật ra cô là ai?
Năm nay cô hai mươi hai tuổi, cha mẹ mất sớm, gia cảnh bình thường, cuộc sống trôi qua bình thản mà nhàm chán. Chỉ có một chuyện đáng kiêu ngạo nhất đó chính là cô thi đậu học viện xuyên không. Nếu thuận lợi vượt qua cuộc thi tốt nghiệp, cô sẽ trở thành nhân viên quản lý thời không.
Nhưng mọi thứ đã thay đổi, mới đầu cô cho rằng đây chẳng qua chỉ là một trò chơi. Cố Dần Thành mặc dù là giảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042339/quyen-8-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.