Có trời mới biết được Diệp Huyên đã nghĩ ra cái cớ sứt sẹo đó như thế nào.
cô biết rằng thái độ của mình rất kì lạ, có người nhân viên nguyên cứu nào đi lấy mẫu tinh trùng mà lại thủ giao cho người đàn ông đó. Qua hơn năm trăm năm khan hiếm đàn ông, phụ nữ đã quen với việc sử dụng các loại biện pháp an toàn, sạch sẽ để giải quyết nhu cầu sinh lý, không cần đến gậy thịt dưới háng của đàn ông. Đàn ông trong mắt phụ nữ thời nay giống như một loại biểu tượng. Có được mộtngười đàn ông thuộc về mình cũng coi như là một sự khẳng định về địa vị cũng như sự giàu có của bản thân trong xã hội. Còn những người đàn ông nằm trên bàn thí nghiệm chờ người ta đến lấy mẫu tinh trùng, thì không khác gì một vật thí nghiệm. Nếu trước mặt Diệp Huyên không phải là Hạ Hoài Cẩn, côcũng sẽ nghĩ giống như những nhân viên khác trong sở nghiên cứu mà thôi.
Nhưng Hạ Hoài Cẩn không giống như vậy.
anh có lẽ sẽ không bao giờ nghĩ đến việc người con gái đưa anh đến nhà giam này lại cất chứa một tình yêu tha thiết đối với một phần tử khủng bố như mình. Điều này không phải là rất khó hiểu sao, hơn nữa anh chưa bao giờ gặp Diệp Huyên!
"Nhất kiến chung tình? Cậu nói là cậu nhất kiến chung tình?" Nghe thấy câu trả lời khẳng định của người đối diện xong, cô gái tóc vàng đứng tính tiền nơi quầy bar liền cười một cách thích thú, "nói cho tớ biết đi bạn yêu, cậu nhất kiến chung tình với con gái nhà nào thế?"
"anh ấy là đàn ông." Diệp Huyên nghiêm mặt đáp lời.
"Đàn ông?!" cô gái tóc vàng bất ngờ giật mình, "Hả, thật sao? Tớ cứ tưởng cậu sẽ không bao giờ cảm thấy hứng thú với mấy vị thiếu gia quý tộc cổng lớn không ra sau cổng sau không bước chứ!"
"không phải, anh ấy là...." Diệp Huyên ngừng một chút, tuy rằng Elle là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042309/quyen-8-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.