"Xem ra lần này đã thất bại," đã qua canh ba, Tạ Diễm sớm đã quay về Thiên Diễn giáo mà Diệp Huyên vẫn còn chưa tới chỗ hẹn, Minh Vi đạo quân thở dài, "đi thôi, Uyển Uyển."
“Vậy sư thúc..." Ngụy Uyển Uyển lo lắng nhìn về núi Thiên Diễn phía xa, sư thúc đã bị nhốt ở đó hơn ba tháng rồi.
"Yên tâm đi, Tạ Diễm cho dù không thả nàng đi, nhưng cũng tuyệt đối không làm tổn thương nàng." Trong lòng Minh Vi đạo quân mặc dù vẫn mang sầu lo, nhưng ngoài miệng lại an ủi đồ đệ. Huống hồ hắn cũng không nói dối, cho dù Diệp Huyên muốn giết Tạ Diễm thì người kia cũng sẽ không chống trả.
Minh Vi đạo quân cũng chưa từng gặp Tạ Diễm, lúc sư phụ Huyền Dương đạo quân mang theo Diệp Huyên đi Hành Nam Thành ẩn cư, hắn đã là chưởng môn của Thương Lan phái, cả ngày đều bận chuyện lớn nhỏ trong phái, không có thời gian để gặp Tạ Diễm. Cho đến khi Huyền Dương đạo quân trở về trước khi phi thăng, hắn mới từ miệng sư muội biết tiểu cô nương này đã có ý trung nhân.
Lúc đó y có cảm giác chua xót như cảm giác của người cha sắp phải gả con gái. Minh Vi đạo quân và Diệp Huyên mặc dù là sư huynh muội, nhưng tuổi hai người chênh lệch khá lớn, Minh Vi đạo quân luôn xem sư muội là nữ nhi của mình. Y biết sư muội này của mình tâm tính đơn thuần, lại bởi vì thiên tư xuất chúng cộng thêm gia thế không tệ, khó tránh khỏi bị người có tâm lợi dụng. Nghĩ đến Tạ Diễm chỉ là con của một gia đình tu sĩ bình thường, thiên phú cũng bình thường, hai người lại tự định chung thân, nếu hắn có tâm tư lợi dụng Diệp Huyên để leo lên, Minh Vi đạo quân tuyệt đối không đồng ý.
Đương nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042286/quyen-7-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.