Nam nhân vừa đi vào liền liên tục trừi sáp, tiểu huyệt Diệp Huyên không chịu nổi dị vật xâm nhập, mị thịt vô thức mấp máy, muốn đem côn thịt Tiêu Diệp đẩy ra ngoài. “Thật nhanh…” Tiêu Diệp dùng tay niết tiểu hoa châu của Diệp Huyên, đúng, chính là loại cảm giác này. Hắn nhớ tới tối hôm đó bên bờ ôn tuyền, cảm giác khít khao khiến hắn dường như sắp phát điên. Hoa huyệt nữ nhân ấm áp, ướt át, hắn đem nơi cứng rắn nhất cũng yếu ớt nhất của mình đâm vào, mị thịt gắt gao bao lấy hắn, trong nháy mắt, hắn cảm thấy mình như nằm trong mây.
Mãnh liệt khoái cảm khiến hắn khắc chế không được dục vọng bạo ngược, hắn muốn hung hăng chà đạp khối thân thể này, trừng phạt nàng, tra tấn nàng, sáp nàng đến kêu khóc không thôi, đem nàng bụng nhỏ đều quán đầy tinh dịch! Mà hắn cũng làm y như vậy, tiểu huyệt Diệp Huyên vì bị nam nhân thô bạo tra tấn đã thũng sưng không chịu nổi, cảm giác như vách tường trong hoa kính sắp bị xé rách.
Lúc này, hai nàng bị Tiêu Diệp buộc lại, côn thịt trong người giống như thanh sắt đỏ rực, thiêu đốt nàng run rẩy. Đã cách nhiều ngày, cảnh tượng lại trùng hợp một cách kỳ dị. Không thể khóc, không thể khóc... Diệp Huyên không ngừng tự nói với mình, nàng tuyệt đối không thể ở trước mặt Tiêu Diệp bày ra vẻ yếu đuối, chẳng qua cảm giác đau đớm khiến mặt nàng trắng bệch. “Cầm thú...” Nàng chỉ có thể cắn chặt răng, “Ngươi là cầm thú không hiểu đạo lý luân thường.”
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thit-chi-lu-cuoc-hanh-trinh-an-thit/3042072/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.