“A!”
Nghe được tiếng kêu của cô, thân thể Ân Diệc Phong càng nóng, đùa cợt cười cười, vừa mút lấy vật mềm mại của cô vừa không nhịn được châmchọc, “Ở trước mặt nhiều người như vậy cũng có thể có phản ứng, vậy mànói mình không thấp hèn, cô đã động tình, yên tâm đi, từ bên ngoài nhìnvào không thấy đâu.”
Anh vừa nói vừa đưa tay vào quần cô.
“Đồ khốn! Ân Diệc Phong, cái người đại biến thái này! Anh cút ngaycho tôi!” Điền Tâm Niệm lần này thực sự bị anh nói đến khóc, kéo tóccùng áo anh về phía sau, cô đâu thấp hèn, tuy cô chưa từng trải qua,nhưng cô biết đây là phản ứng tự nhiên cô không khống chế được, anh dựavào cái gì nói cô như vậy!
Nghe giọng cô nghẹn ngào, Ân Diệc Phong không khỏi sửng sốt, một giây kế tiếp nhịn không được lãnh trào điệu bộ của cô, không đi làm diễnviên thực sự là đáng tiếc, thế nhưng trong lòng vẫn dâng lên một loạiphiền táo không giải thích được, “Shit! Con nhỏ chết tiệt, buông tay cho tôi!”
Ân Diệc Phong nổi giận gào thét, từ nhỏ đến giờ đây là lần đầu tiên có người dám kéo tóc anh.
“Anh cút ngay cho tôi! Cái người biến thái này!” Điền Tâm Niệm mà bịphạm vào tính bướng bỉnh, mười con bò kéo cũng không trở về, nghe giọngđiệu bất thiện của anh càng dùng thêm sức kéo tóc anh.
Cổ tay mảnh khảnh của cô, Ân Diệc Phong chỉ cần dùng một chút lực làcó thể bẻ gảy, nhưng khi nhìn dáng điệu xinh đẹp diễm lệ lại quật cườngmuốn ganh đua tới cùng của cô, trong lòng đang tức giận chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/39660/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.