Lúc Ân Diệc Phong nghe được tin chạy về biệt thự, Điền Tâm Niệm đãđược Giang Ngọc Nhân treo đầu dê bán thịt chó hoán đổi trốn đi.
Bọn vệ sĩ nơm nớp lo sợ nhìn sắc mặt u ám đáng sợ của Ân Diệc Phong,người bọn họ trông coi đã trốn mất, chỉ sợ không phải trừng phạt đơngiản như vậy.
Giang Ngọc Nhân dáng vẻ hàng vạn hàng nghìn ngồi ở trên ghế sa lon, thản nhiên nhìn Ân Diệc Phong, trông tâm tình có vẻ tốt.
Sắc mặt Ân Diệc Phong hung ác nham hiểm đáng sợ, ánh mắt rơi vào tờ giấy để trên bàn trà không khỏi căng thẳng!
Giang Ngọc Nhân cũng theo tầm mắt của anh nhìn sang, cầm lấy đơn lyhôn, “Diệc Phong, Điền Tâm Niệm đã ký xong, chỉ còn chữ ký của conthôi.”
“Đây chính là mục đích của mẹ? Mẹ thật đúng là không ngại cực khổ.” Ân Diệc Phong châm chọc khiêu khích nói.
Giang Ngọc Nhân không chút nào tức giận, trái lại lời nói càng thêmnhỏ nhẹ, bà cũng biết bà làm như vậy, Ân Diệc Phong nhất định sẽ tứcgiận, nhưng mà chuyện đã đến nước này, đơn ly hôn cũng ký xong, anh tứcgiận cũng không có cách nào khác nữa, chẳng lẽ hai mẹ con lại có thùsao?
“Diệc Phong, mẹ như vậy cũng là vì tốt cho con, Điền Tâm Niệm đối với con không có nửa điểm lưu luyến, là nó chủ động yêu cầu mẹ giúp nó, nónói nó không thương con, muốn con thả tự do cho nó, con nói con đàn bànhư vậy con giữ ở bên cạnh có ích lợi gì, Oản Oản mới là một lòng một ývới con.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082890/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.