Trong phòng bệnh
“Anh đang lợi dụng em sao? Anh phối hợp em diễn kịch thực ra chỉ vì trả thù chị ấy phải không?”
Ánh mắt Ân Diệc Phong không sóng, nhìn cô dáng vẻ xinh đẹp mà thêlương lại không có chút cảm động nào, thản nhiên mở miệng, “Chúng ta làlợi dụng lẫn nhau thôi.”
A ~~~
Lưu Tử Sam lắc đầu, nước mắt cuối cùng không khống chế được rơi trên mặt đất, tiếp theo đó nước mắt rơi như mưa.
“Tại sao có thể anh tàn nhẫn như vậy, tại sao có thể! Chẳng lẽ cho tới bây giờ anh chưa từng nghĩ muốn em sao?”
Môi mỏng lạnh mở, “Không có.”
“Làm sao có thể không có! Em không tin! Nếu như không có tại sao anhmuốn giữ em ở bên cạnh, tại sao sợ em vào giới nghệ thuật học cái xấu,tại sao đối với em tốt như vậy, anh không phải là vì gương mặt này củaem sao, em không ngại làm thế thân, em thực sự không ngại.” Tâm trạngLưu Tử Sam có chút kích động.
Chân mày Ân Diệc Phong hơi nhăn lại, “Em biết?”
Lưu Tử Sam cắn môi nhìn anh.
Mặt Ân Diệc Phong lạnh hơn, “Em nghĩ rằng tôi là muốn tìm một thếthân, em nghĩ rằng tôi giúp em là muốn cho em thay thế cô ta ở bên cạnhtôi?”
“Chẳng lẽ không đúng sao?”
“A ~” Ân Diệc Phong lắc đầu, ánh mắt nhìn trần nhà trắng noãn, “ÂnDiệc Phong tôi không thèm tìm một thế thân, huống chi, ban đầu là cô taphản bội tôi, nếu quả thật bởi vì hai người giống nhau, tôi có lẽ lạicàng không muốn nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082846/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.