“Ân tổng, anh có cảm thấy hôm nay tỉ lệ mỡ vân cẩm thạch của thịt bòhơi nhiều không, có chút mềm quá, ăn vào sẽ mắc ói, còn nữa hôm nay ốcvòi voi thật khó ăn, một mùi tanh đất, ẩn ở trong vỏ làm thịt mau thối.”
Chân mày Điền Tâm Niệm nhíu một cái, Diệp An Bình nói rất tổn hại, ý đầy châm chọc.
Trên mặt Ân Diệc Phong không có chút biểu tình nào, nghe vậy, ngẩngđầu nhìn Điền Tâm Niệm ngồi bên cạnh cúi đầu không nói một lời chỉ loăn, môi lạnh nhạt khẽ mở, nhấn mạnh từng chữ nói, “Không cảm thấy.”
Điền Tâm Niệm tay cầm chiếc đũa dừng lại, tim từ từ co rút đau đớn.
Ân Diệc Phong chú ý tới động tác của cô, thân thể hơi dựa về phíasau, ngón tay trên miệng ly rượu từ từ trượt, đôi mắt nhìn cô không chớp mắt, không buông tha một tia biểu tình nào trên mặt cô.
“Ăn đồ cũng như chọn phụ nữ, khẩu vị của mỗi cá nhân cũng không giống nhau, em cảm thấy chán ngán, nhưng tôi lại cảm thấy vừa ăn, tựa nhưchọn phụ nữ, đàn ông đương nhiên thích tri kỷ dịu dàng an phận.” Tốithiểu không đến mức vì đàn ông khác đánh chồng của mình, tối thiểu sẽkhông nhìn chồng của mình nằm ở trên sàn nhà mà thờ ơ.
Tay run một cái, chiếc đũa ở trên sashimi rơi trong cái đĩa, Điền Tâm Niệm mân chặc môi, tay trái giấu ở dưới bàn, móng tay bấu thật sâu vàoda thịt, khi trong lòng luồng co rút đau đớn đi qua, cô mới ngẩng đầuánh mắt đúng lúc chạm vào ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082832/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.