“Không có, tôi có cái gì tốt để đắc ý chứ? Đúng như lời cô nói, tôiđã là phụ nữ có chồng, cô và lớp trưởng ra làm sao đều không có quan hệgì tới tôi.” Điền Tâm Niệm nghênh đón ánh mắt của cô bình tĩnh nói.
Đối với Cổ Nhã Ngôn, cô cho tới bây giờ cũng không có bất kỳ áy náygì, bởi vì cô chưa từng làm chuyện có lỗi gì với cô ta, nhưng mà bây giờ thấy Cổ Nhã Ngôn đã từng cao ngạo bởi vì chuyện Phương Vũ Thành huỷ bỏhôn ước tiều tụy như vậy, trong lòng cô cũng không chịu nổi, bởi vì côkhông biết nguyên nhân Phương Vũ Thành huỷ bỏ hôn ước ít nhiều cũng cócô trong đó.
“A ~~ Điền Tâm Niệm, cô khỏi cần đắc ý, cô kiêu ngạo không được baolâu đâu, Cổ Nhã Ngôn tôi luôn luôn có thù phải trả, hôm nay cô để chotôi chịu khuất nhục, tôi nhất định trả lại cho cô gấp mười gấp trămlần!”
Trong mắt Cổ Nhã Ngôn tràn đầy hận ý! Yêu luôn luôn có thể để chongười mông muội tâm trí, yêu mà không được càng tàn phá ý chí người,người ý chí yếu ớt sẽ đem hận và oán đổ lỗi trên người người khác nhưvậy.
“Chúng ta đi.” Cổ Nhã Ngôn lạnh giọng nói.
Trong lòng Trần San San không phục, cùng Diệp An Bình mắt lớn trừngmắt nhỏ, người mắng một câu ta mắng lại một câu, Diệp An Bình ở phươngdiện mắng người nhưng cho tới bây giờ chưa từng thua, nghe được Cổ NhãNgôn nói, chỉa về phía cô ta nói, “Không nghe được sao, chủ cô nói đikìa.”
“Diệp An Bình, mày khinh người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082803/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.