Điền Tâm Niệm quả thực muốn cắn răng nghiến lợi, người đàn ông này sao xấu xa như vậy, ăn xong rồi ngủ liền, heo!
Ân Diệc Phong đi ngủ, Điền Tâm Niệm vẫn còn phải tiếp tục nỗ lực họctập, chẳng qua có anh vẽ trọng điểm, rất nhiều thứ vừa xem hiểu ngay.
Xem xong rồi tài liệu, dọn chén đũa xong, cô mới rón rén đi trở vềphòng, vốn tưởng anh đã ngủ rồi, ai dè cô mới vừa nằm xuống thì một cánh tay từ phía sau lưng đưa qua, bên tai nóng lên anh ôm cô vào tronglòng.
“Anh… Còn chưa ngủ sao.”
Đáp lại cô là niêm phong cô bằng một nụ hôn!
Bàn tay bao phủ nơi no đủ của cô, hai ba cái cởi hết áo ngủ của cô,nụ hôn nóng bỏng ẩm ướt rơi xuống, cô nhịn không được nhịn không đượcrun rẩy.
Đối với chuyện như vậy cô vốn là kháng cự, nhưng đối với nụ hôn của anh nhưng mỗi lần đều không cưỡng lại được.
Tay nhỏ bé mềm mại để trước bờ vai của anh chống lại tới cùng, “Em, em sáng mai còn phải dậy sớm, làm, làm điểm tâm.”
Anh chợt ngậm nụ hoa của cô, hàm răng ý xấu ở phía trên cọ sát, cô không khống chế được thét chói tai, “A… Đừng…”
Cảm nhận được cô đã nóng rực lên, anh thoả mãn cười, “Sáng mai cho em nghỉ phép.”
Anh vội vàng hôn, bàn tay thô to vuốt ve không ngừng trên người cô,còn chưa làm đủ khúc dạo đầu anh đã chịu không nỗi tách hai chân cô ra.
Thân thể cô mạnh mẽ co rụt lại, “Anh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082756/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.