Nhìn ánh mắt của Phương Vũ Thành, Điền Tâm Niệm vô thức muốn chạytrốn, trước khi tới đã tính trước là có thể sẽ gặp lại anh, nhưng mà côphát hiện bất luận làm như thế nào vẫn là không có biện pháp nào đối mặt anh.
Sau khi nghe được cuộc điện thoại như vậy, anh nhất định sẽ nghĩ côlà loại phụ nữ phóng đãng, cô bây giờ là không phải là rất đáng ghét, có phải thấy cô sẽ ghê tởm hay không.
Điền Tâm Niệm muốn chạy trốn, nhưng Cổ Nhã Ngôn lại không cho cô cơ hội.
“Tâm Niệm, Ân Diệc Phong đâu rồi? Cũng quá không quan tâm, lúc nàymới vừa kết hôn, liền bỏ được vợ một mình xuất đầu lộ diện bên ngoàisao?” Giọng nói của Cổ Nhã Ngôn rất lớn, cô còn nhớ rõ hôn lễ hôm đóĐiền Tâm Niệm làm cô nhục nhã như thế nào.
Giọng nói Cổ Nhã Ngôn làm thu hút sư chú ý của người chung quanh,Trần trợ lý lén đụng cô một cái, để cô chớ quên hôm nay là mang theonhiệm vụ tới.
Lúc này mới Điền Tâm Niệm nhớ tới mục đích hôm nay, đúng vậy, cô không thể cứ đi như vậy, cô còn phải tìm được đối tác.
“Diệc Phong có chút bận, mình cũng không muốn làm phiền anh ấy, vợchồng mà, luôn luôn muốn thông cảm cho nhau, mình bất quá chỉ là ở nhàbuồn bực muốn đi giải sầu một chút mà thôi, không quấy rầy các cậu,chúng ta đi qua bên kia ăn.” Điền Tâm Niệm cười mỉm chi nói, từ đầu đếncuối đều duy trì phong độ, chỉ là cũng không dám nhìn Phương Vũ Thànhbên cạnh, cô đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082709/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.