“Anh đang đợi em.” Phương Vũ Thành nhìn thật sâu người phụ nữ ở trước mặt, “Tâm Niệm, tại sao lại đồng ý gả cho Ân Diệc Phong, anh ta là hạng người gì em hiểu rõ không? Gả cho anh ta em sẽ không hạnh phúc!”
Nhìn người đàn ông thầm mến nhiều năm, Điền Tâm Niệm cười rạng rỡ,“Có thể gả cho anh ấy với em mà nói chính là điều hạnh phúc nhất.”
Phương Vũ Thành không dám tin nhìn Điền Tâm Niệm, trái tim bởi vì lời của cô mà co rút đau đớn, “Em nói cái gì?”
Điền Tâm Niệm cười càng thêm rạng rỡ, nhưng lòng của cô lại đang rỉmáu, “Chẳng lẽ không đúng, anh nghĩ thử đi, nếu em không thích anh ấylàm sao lại kết hôn với anh ấy đây! Thực ra Diệc Phong không như lời đồn không tốt bên ngoài đâu, anh ấy rất tốt, chỉ là đôi khi có chút áp bứcmà thôi.”
Điền Tâm Niệm vểnh môi xinh đẹp nói, vẻ mặt xấu hổ, cô muốn cười,muốn thôi miên chính mình, như vậy cô mới có thể quên ngừoi đàn ôngtrước mắt, trái tim càng đau đớn cô sẽ càng tỉnh táo, người đàn ôngtrước mắt đã là vị hôn phu của người khác mà cô cũng sắp trở thành vợcủa người ta rồi, chuyện hoang đường này sẽ theo gió thổi bay đi, côcũng không có ý định nói cho anh, sự thầm mến lâu nay, cô muốn giữ lạiký ức tốt đẹp nhất.
Nhìn dáng vẻ hạnh phúc của cô, lòng Phương Vũ Thành đau đớn vô cùng, anh vốn vẫn tưởng rằng cô đối với anh…
Nhưng qua đêm nay tất cả sẽ thay đổi, cô sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-thieu-dung-qua-vo-si/3082684/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.