Chương 80: Người sống sót của ngày xưa cũ • Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp – 2 Sao các ngươi lại tìm người sống giữa kẻ chết ? Ngài không còn ở đây nữa, Ngài đã sống lại rồi. —— Phúc âm Luca 24:5 / “Kinh Mân Côi” Màu nhiệm Mừng đoạn thứ nhất ==================== Trang Hiểu nằm ngửa trên nền đất buốt giá, bị cái lạnh k*ch th*ch, y ho càng dữ dội hơn. Dưới lớp da phập phồng bỏng rát, trái tim đập như ẩn như hiện, phổi giãn nở, lồng ngực khép mở, Máu chưa phải thứ làm người ta bất an nhất, mà là mớ xương cứng ngắc, gồ ghề, lởm chởm như dàn giáo kia. Người chết rồi chỉ còn lại xương cốt, mà trước mắt chính là cảnh tượng tàn nhẫn khi người sống hóa thành xương. Bầu không khí u ám và bi thương trong hang động ảnh hưởng đến Tưởng Niệm Lang, nó nhớ mẹ đã dặn phải ngoan ngoãn chờ, không được chui ra, mà bây giờ mẹ lại đang nhờ cậy nó, nó đành phải ló ra xem thế nào. Tưởng Lương Lâm tự nhận bản thân càng giống với loài người, mà cũng chính trong quá trình nuôi dưỡng Tưởng Niệm Lang, hắn phải thừa nhận rằng, ở Tưởng Niệm Lang có thứ gì đó nguyên thủy và hoang dã hơn. Do đó con bé đang còn nhỏ mà đã bạo gan đến thế, như thể thế giới loài người với nó chỉ là một quyển truyện cổ tích đang đóng, con bé sẽ mở sách ra, lật đến trang nào thì bi bô đọc trang đó, đọc chán rồi lại đổi truyện, đổi sách. Nó thích thứ xinh tươi đẹp đẽ, cũng thích thứ máu me
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679713/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.