Chương 63: Người sống sót của ngày xưa cũ • Vẫn mãi non dại, vẫn mãi bồng bột – 2 Trường THPT Lệ Quang sát gần đường cái, cạnh tiểu khu đối diện trường có một lối rẽ dẫn thẳng tới công viên. Công viên này đã có từ lâu, vào cuối thế kỷ trước khi kho hàng của khu công nghiệp Lệ Quang bị di dời, kho hàng cũ đã được cải tạo thành câu lạc bộ thể dục. Mấy dãy nhà cấp bốn, chỗ này là sân cầu lông, chỗ kia thì là sân bóng rổ, còn có cả phòng khiêu vũ dành cho công nhân giao lưu, tuy nhiên chỉ hoạt động được hai năm thì liên tục nhận khiếu nại vì bị cho là không hợp thuần phong mỹ tục. Thế là toàn bộ đèn màu bị dỡ bỏ, nơi đó được sửa thành phòng dạy múa cho con em công nhân. Hiện nay kinh tế suy thoái, phần lớn thiết bị của nhà máy Lệ Quang cũng đã được chuyển đi, câu lạc bộ đóng cửa, song cây cối trồng từ ngày đó vẫn tươi tốt, toàn là loại cây thường xanh, bất kể xuân hạ thu đông đều mơn mởn. Cỏ dại mọc chen qua những viên gạch rỗng, bàn ghế đá bị mài nhẵn bóng. Những ngày trời đẹp, thường có các ông lão đến đây chơi cờ hoặc đánh mạt chược ngoài trời. Mùa đông tiêu điều, công viên nhỏ vắng hoe. Lúc bám theo vào đây, Thi Sương Cảnh vẫn thấp thỏm lo sợ. Cậu không thể bị đâm lần nữa được, La Ái Diệu đang không ở đây, có khi lần này chết là chết luôn. Phải cẩn thận, cẩn thận. Thi Sương Cảnh chưa xem nhiều phim kịnh dị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679696/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.