Chương 42: Quỷ Tử Mẫu Thần • Lúc con và Phật Tử làm loạn có đeo bao không? Đã sắp tới giờ. Rốt cuộc Thi Sương Cảnh cũng thấy phía trước xuất hiện ánh sáng, mờ mờ như ánh trăng, mông lung trong trẻo…… Không, đây chính là ánh trăng! Chẳng biết từ bao giờ, ánh trăng đã phủ xuống chân trời, to lớn và nặng trĩu, rực rỡ như ngọc quý. Đây không phải vầng trăng mà Thi Sương Cảnh biết, nếu mặt trăng thực sự phóng đại gấp nhiều lần như vậy thì nhất định sẽ thấy được bề mặt mặt trăng, nhưng đây chỉ là một viên dạ minh châu khổng lồ, soi sáng màn đêm xanh thẫm, cảm tưởng như bên ngoài màn đêm này không phải vũ trụ, mà là một lư hương đồng đen tròn trịa, làn khói kéo dài không dứt tỏa ra từ đây, thậm chí sương mù suốt cả tuần nay cũng từ đây mà ra. Lưu Thiến dùng tay gạt khói về phía mình, như thể đang thưởng thức hơi khói này, bà bảo: “Thực ra không phải mọi người đang ăn cỗ, mà là đang ăn cái này —— Đây mới là Phật Tử thí thực.” (Thí thực tức là bố thí đồ ăn cho vong hồn.) Thi Sương Cảnh cũng học theo động tác của Lưu Thiến, dùng tay gạt khói vào mũi mình, đúng là có một mùi hương thoang thoảng. Sao lúc trước không ngửi thấy nhỉ? Mùi hương cúng Phật rất rõ mà? Nhưng đến khi ngửi lại lần nữa, cậu chợt cảm thấy dạ dạy cồn cào buồn nôn, nước chua trào lên họng, cậu cố nén nhưng lại suýt nữa ho khan, phải cuống cuồng lùi về sau. Ban nãy mới ngửi còn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-than-tan-the-sa-kim-luu-chu/4679675/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.