Trước kia dù là đứng hay ngồi, cơ thể Nhiễm Cấm đều thẳng tắp.
Dường như trời sinh nàng đã không xứng có được sự thoải mái, không xứng được hưởng thụ.
Thói quen này cũng bị Trì Ngộ uốn nắn từng chút một.
Hôm ấy, sau một ngày vất vả, Trì Ngộ đến căn hộ của Nhiễm Cấm, dự định qua đêm cùng nàng.
Sau khi cùng nhau tắm rửa, hai người ngồi trên sô pha xem TV.
Trì Ngộ thích nằm lên đùi Nhiễm Cấm, treo trên lưng nàng, tương tự, cô cũng thích Nhiễm Cấm ỷ lại cô như vậy.
Nhưng Nhiễm Cấm lại không tự biết cách làm mình thoải mái, dù cho Trì Ngộ mời gọi thế nào, Nhiễm Cấm cũng rất khó thả lỏng bản thân.
Trì Ngộ vẫn sẽ không nhiều lời với nàng, trực tiếp ôm nàng đến, nhẹ nhàng ấn lên trán nàng, để nàng gối đầu lên đùi mình.
"Sẽ đè đau em." Nhiễm Cấm không được tự nhiên, nói.
"Ồ, vậy bình thường em cũng làm chị không thoải mái sao?"
"...... Không giống nhau mà."
"Chỗ nào không giống nhau?" Trì Ngộ xoa bóp chân nàng, "Đầu của em còn nặng hơn chị, nếu chị không chịu gối lên em, em cũng không gối chị nữa."
Nhiễm Cấm thích Trì Ngộ hờn dỗi với nàng, thích hưởng đặc quyền là người duy nhất được phép yêu chiều Trì Ngộ, rồi lại sợ Trì Ngộ không vui, đành phải nghe lời cô ngoan ngoãn nằm xuống.
Trì Ngộ giả vờ hung dữ cuối cùng cũng "Thành công", nhìn theo mái tóc đen như thác nước của Nhiễm Cấm, thấy nàng không tập trung xem TV, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sung-cua-tao-hoa/3511802/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.