Trong giấc mơ phập phù, giọng của Nhiễm Cấm vẫn luôn văng vẳng bên tai cô.
Khi tỉnh dậy, phát hiện mình nằm trong vòng tay Nhiễm Cấm.
Nhiễm Cấm vẫn còn đang chìm trong giấc mơ, vòng tay ôm lấy cô từ phía sau, mặt nàng dựa sát vào vai cô, nhẹ nhàng hô hấp.
Hơi thở phả vào gáy Trì Ngộ khiến cô hơi ngứa ngáy, nhưng Trì Ngộ rất thích.
Trong ấn tượng của cô, ngoại trừ đoạn thời gian Nhiễm Cấm giả vờ tuỳ tiện kia thì rất ít khi nàng chủ động thân mật.
"Ngộ......" Đến nói mê Nhiễm Cấm cũng gọi tên Trì Ngộ.
Trì Ngộ nắm lấy tay Nhiễm Cấm.
Nhớ đến cảnh tay mình nhẹ nhàng bị đè lên gối tối qua, Trì Ngộ mím môi, nhịn xuống ý cười.
Khoá điện tử trên mắt cá chân Nhiễm Cấm thỉnh thoảng chớp lên ánh đỏ, phòng bệnh yên tĩnh mà ấm áp.
Trì Ngộ siết chặt năm ngón tay Nhiễm Cấm, làm cho động tác ôm của nàng chặt hơn một chút, lần nữa chìm vào giấc mơ êm đềm.
Đêm qua khiến Nhiễm Cấm rất bất ngờ, dường như hơi quá sức đối với nàng.
Dù sao thì trong suốt quá trình, Nhiễm Cấm đã hắt hơi năm, sáu lần.
Trì Ngộ hơi xuất thần, trong lòng thầm nghĩ, có vẻ như Tiểu Tông rất thích như vậy.
Chờ đến khi hai người hoàn toàn tỉnh dậy, mặt đối mặt, ký ức hiện lên, Nhiễm Cấm vô cùng xấu hổ khi nhìn vào đôi mắt tươi cười của Trì Ngộ.
"Cơm đến rồi." Nhiễm Cấm lấy cớ đi xuống giường.
Trì Ngộ không buông tay nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sung-cua-tao-hoa/3511785/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.