Sáu tiếng sau, máy bay Trì Ngộ thuê đã bay đến khu vực biển V.
Dù là giữa mênh mông sóng nước không thấy bến bờ, Nhiễm Cấm vẫn cảm thấy vô cùng quen thuộc với nơi này.
Dù đã đến vô số lần, nhưng chưa một lần nàng tìm thấy căn cứ của Sinh học Minh Bằng và mẹ nàng.
Trong rất nhiều giấc mơ, cũng bởi vì không tìm được bóng dáng của Tô Nguyệt Trân mà lòng như lửa đốt.
Mỗi một lần lặn xuống, chịu đựng những phản ứng khó chịu dưới lòng biển sâu, tìm kiếm hết lần này đến lần khác nhưng không thu được kết quả gì.
Nàng đã sớm quen với thất vọng, thất vọng nhiều lần tập mãi thành quen. Hôm nay, một lần nữa nàng lại đến vùng biển V, đến nơi cuối cùng Tô Nguyệt Trân xuất hiện trước khi biến mất, lại còn đi cùng Trì Ngộ, điều này khiến nàng cảm thấy sự căng thẳng trước nay chưa từng có.
Lúc này Trâu Thanh đã khôi phục ý thức, nhưng thể lực không còn lại bao nhiêu.
Trì Ngộ giữ trong tay chất độc thần kinh có thể giết chết cô ta bất cứ lúc nào, không cần thiết phải còng tay cô ta nữa.
Sau khi mở còng tay, Trì Ngộ hỏi cô ta: "Lúc nào cũng có người ở trong căn cứ này?"
Sắc mặt tái nhợt của Trâu Thanh đã chuyển sang khô vàng, giọng nói cũng khản đặc: "Khi nào......"
"Nhưng tôi tin cô có thể dễ dàng vượt qua, không bị cản trở." Trì Ngộ lắc lắc chiếc điện thoại trong tay mình.
Trâu Thanh đã trên bờ vực sụp đổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sung-cua-tao-hoa/3511772/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.