Khi Trì Ngộ tỉnh lại thì trời đã sáng.
Trong khoảnh khắc mở mắt, nhìn cảnh vật xa lạ xung quanh, suýt chút nữa cô đã quên mất là mình đang ở đâu.
Trong không khí vẫn còn lưu lại hương vị ngọt ngào thân quen.
Cảm giác rã rời trên cơ thể và cơn đau dạ dày đã hoàn toàn biến mất, thần kinh luôn căng thẳng trong thời gian qua được thả lỏng, tình trạng kiệt sức do suy nghĩ quá nhiều cũng dần rút lui khỏi cơ thể trẻ trung của cô.
Giấc ngủ này vô cùng bình yên, bởi thế mà sau khi tỉnh dậy, đầu óc hết sức minh mẫn.
Trì Ngộ nhìn trần nhà, hồi tưởng lại giấc mơ đứt quãng của mình về Nhiễm Cấm.
Trong mơ, các cô lại quay về thời gian sống cạnh nhau trước kia, những chi tiết phủ mờ bụi quá vãng nay được tái hiện chân thực hơn bao giờ hết.
Làm cô hoài niệm, làm cô buồn bã.
Thì ra, tất cả những yêu chiều, chở che thầm lặng của Nhiễm Cấm đã trở thành một phần trong sâu thẳm ký ức, đắp nặn nên linh hồn cô.
Trì Ngộ ngồi dậy sau một tiếng thở dài, phát hiện mình đang ngồi ở sô pha phòng khách, trên người đắp một tấm chăn.
Cô nhỏm người dậy nên chiếc chăn trượt xuống.
Trì Ngộ khẽ cau mày, ký ức dừng lại ở tối qua, khi thuận lợi gặp được Nhiễm Cấm trên hành lang, nói Nhiễm Cấm xoá cô khỏi danh sách chặn.
Tuy rằng Nhiễm Cấm bỏ chặn cô, nhưng vẫn giữ thái độ lạnh nhạt.
Sau đó, cô bị đau dạ dày và chóng mặt, loạng choạng về phòng.
Còn sau đó nữa? Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sung-cua-tao-hoa/1515276/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.