"Chị nói cái gì?" Môi Trì Ngộ vẫn đỏ hồng, xinh đẹp hơn cả những đoá hồng diễm lệ nhất mà Nhiễm Cấm từng thấy.
Vì bối rối, nhất thời Trì Ngộ quên cả chớp mắt.
Nhiễm Cấm cảm thấy buồn cười, cơ thể như không xương dựa vào vai cô: "Mấy lời thế này lại còn muốn nghe thêm lần nữa, Tiểu Ngộ, em thật là......"
Mí mắt Trì Ngộ nhảy loạn xạ, run môi nói: "Chị và chị hai rõ ràng không phải thật sự là người yêu, hai người chỉ nguỵ trang trước mặt người khác thôi."
Nhiễm Cấm lại càng cảm thấy buồn cười, "Tiểu Ngộ, em ngây thơ đến mức tôi không biết phải nói sao cho phải nữa. Em chưa yêu bao giờ, nói không chừng còn không biết cách tán tỉnh nữa là, suốt ngày chỉ chuyên tâm nghiên cứu khoa học, không biết gì về thế giới của người trưởng thành cũng bình thường. Hai người ngủ chung với nhau nhiều năm như vậy, sao có thể không làm gì? Đó chỉ là suy đoán của em thôi. Tôi và chị em bên nhau sáu năm, tất nhiên chuyện gì cũng đều làm cả rồi."
Trì Ngộ nhấc nàng ra khỏi vai mình, nhìn thẳng vào mắt nàng, dường như chỉ có cách này mới có thể vạch trần lời nói dối của nàng hiệu quả nhất:
"Căn bản là hai người luôn chia giường, không hề ngủ chung, căn phòng nhỏ được ngăn trong phòng để quần áo mới là phòng ngủ của chị."
"Tôi nói rồi, căn phòng đó giúp tôi tĩnh tâm, cũng thích hợp cho việc thiền định." Nhiễm Cấm nhanh chóng tiếp lời cô, giống như lời kịch trong vở diễn đã được tập luyện trước đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sung-cua-tao-hoa/1515271/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.