Mang theo nụ cười ngọt ngào trong giấc mộng, Tôn Phật Nhi mở mắt tỉnh dậy, cô vui vẻ cử động chân tay, vặn mình.
“Ui!” Cô chau mày, khuôn mặt xinh đẹpbỗng nhăn nhó giống như quả quýt bị khô quắt lại. Mới hơi vặn người màtoàn thân, hai trăm linh sáu đốt xương như bị xe cán lên, cả người không chỗ nào là không đau nhức, nhất là phần hông và…Đột nhiên toàn bộ tế bào trên cơ thể cô như bừng tỉnh, cô giật bắn người lên như bị sét đánh, ngón tay thon dài trắng như tuyết chỉ vào người trên giường, “Anh… anh…”
“Sao thế, không nhận ra anh sao?” QuanSơn Nguyệt khỏa thân ngồi dậy, một chút xấu hổ cũng không có, đôi môiquyến rũ xuất hiện một đường cong rất ám muội, “Em quên cũng không sao, chúng ta sẽ ôn lại một lần nữa, lập tức em sẽ nhớ ra thôi.” Cánh tay rắn chắc đặt ngang eo cô kéo cô lại gần, dính chặtvào vồng ngực mạnh mẽ của anh, cánh tay gian xảo của anh lại bắt đầu chu du trên cơ thể cô.
Khóe mắt cô nhìn thấy mặt trời lặn bênngoài cửa sổ, tiêu biểu cho việc một ngày mới đã lại qua đi, màn đêmbuông xuống. Những đam mê của buổi chiều hôm qua như lửa cháy kích thích trí nhớ, nhất thời kéo đến như những con sóng lớnập vào, vừa nhanh vừa mạnh, toàn thân Tôn Phật Nhi lập tức nóng lên, cảm thấy cả người bủn rủn không chút sức lực, “Đừng mà, người ta không chịu nổi nữa.” Cô kinh hoàng cầu xin, cánh tay nhỏ béđẩy cánh tay to lớn trên người mình ra, nhưng giọng nói khàn khàn vốn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sung-cua-hoang-de/537265/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.