“Cháu đã cầu hôn Trúc Nguyệt rồi!” Giọng sang sảng của Tống Chấn Cương từ trong đại sảnh vang ra, vang vọng như tiếng của nhiều người hợp lại.
Hai mươi bốn năm trước, khi Tống ChấnCương lên sáu, anh đã bị một tai nạn xe hơi và gặp nguy hiểm đến tínhmạng, vì thế, nhà họ Tống ngap lập tức đi tìm vị bác sĩ nổi tiếng nhất lúc bấy giờ là Tôn Hoằng Chí với hi vọng mong có thể cứusống được anh. Tôn Hoằng Chí thực không hổ là danh y, quả nhiên đã dễdàng cứu được tính mạng của Tống Chấn Cương.
Tống Thiên Long vốn từ trước đã khâmphục Tôn Hoằng Chí học rộng tài cao lại phong lưu nho nhã, huống chi bây giờ lại còn có ơn cứu mạng đối với cháu mình, cho nên, ông đã cho Tống Chấn Cương đính hôn với cô con gái vừa mới sinhđược vài ngày của Tôn Hoằng Chí. (BB: gia phả rối như đống bùi nhùi…. =”=)
Sau này Tôn Hoằng Chí do không chịu nổicú sốc trước cái chết đột ngột của người vợ mà mình yêu thương đã mangcon gái rời khỏi nơi phồn hoa đô hội đầy đau thương này. Nghe nói là hai cha con đi đến một vùng núi xa xôi hẻo lánh hànhnghề y, sau đó hai nhà mất liên lạc với nhau.
Nhưng vì Tống Thiên Long là người trọnglời hứa, cho nên khi Tống Chấn Cương tới tuổi lập gia đình, nhà họ Tốngđã bỏ ra một số tiền lớn để tìm tung tích của Tôn Hoằng Chí. Đáng tiếc, trước mắt cũng chỉ biết được Tôn Hoằng Chí đãqua đời từ mười năm trước, còn cô con gái nhỏ nhà họ Tôn, nơi cuối cùngcó được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sung-cua-hoang-de/537247/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.