Trải qua sự tình phát sốt lần trước, không bao lâu đã đến thi cuối kỳ. Tôn Xán Tình thi cuối kỳ lại có tiến bộ, thành tích từ đếm ngược tới giữa top, không thể nghi ngờ học kỳ tới nay tiến bộ nhất trong lớp là hắn, đồng thời lão sư cũng khen ngợi. Họp phụ huynh sau kỳ thi, chủ nhiệm lớp không tiếc khích lệ làm ba Tôn Xán Tình vui vẻ ra mặt.
Tần Duyệt cũng cố ý tìm ba hắn hàn huyên một chút về nguyện vọng của Tôn Xán Tình, khuyên cùng lý giải cho ba Tôn về quyết định tham gia thi nghệ thuật của Tôn Xán Tình.
Ba Tôn Xán Tình nghe y cẩn thận phân tích một phen cũng có chút dao động, đáp ứng khi về nhà sẽ cùng nhi tử hảo hảo thương lượng.
Dựa theo quyết định trường học, Tần Duyệt phụ trách hai lớp bị đổi, y không dạy cho bọn họ môn toán nữa, lão sư trẻ tuổi cần tích lũy kinh nghiệm nhiều hơn, không thể nhận lớp sắp tốt nghiệp như thế.
Tần Duyệt ở tiết cuối cùng nói chuyện này với học sinh, học sinh phía dưới đều phát ra một trận pán than, trong đó khổ sở nhất đương nhiên phải kể tới Tôn Xán Tình, nếu thay đổi lão sư dạy toán, hắn sẽ không bao giờ có thể giống như bây giờ mỗi ngày nhìn thấy tiểu lão sư của hắn.
Nghỉ hè, Tần Duyệt theo thường lệ trở về nhà, Tôn Xán Tình cả ngày nhớ y không chịu được. Ban ngày nghĩ đến ăn không ngon, buổi tối nghĩ đến ngủ không yên, hắn sống mười bảy năm, lần đầu tiên chân chính nếm trải nỗi khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-su-thua-hoan/97956/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.