Ba giờ chiều nắng trời vẫn trong veo, trong xe có điều hòa, ghế ngồi đã được ngả xuống, Đông Phương Uyển giơ chân trái của mình lên để cho Gia Minh cởi đôi tất lụa, bên cạnh có một hộp thuốc cứu thương.
"Thật sự không hiểu nổi cậu nữa, sao lại sợ đi bệnh viện tới vậy..."
"Không phải là sợ hay không mà là không muốn đi, tớ không thích bầu không khí ở bệnh viện."
Đông Phương Uyển nhe hàm răng trắng noãn, nhìn chằm chằm vào chân mình:
"Cậu có phải bác sĩ ngoại khoa không vậy, đây chỉ là vấn đề nhỏ thôi đừng có làm cho nó hỏng đấy..."
Gia Minh liếc mắt nhìn nàng, thấy cô nàng đang nơm nớp lo sợ cũng có chút bất đắc dĩ:
"Không đau tới mức như vậy chứ?"
"Cậu đụng tới là đau, trước tiên cho tớ chuẩn bị chút ít đã..."
"Coi như tớ ăn cậu không bằng..."
Lải nhải cởi bỏ tất, bàn chân trắng noãn của Đông Phương Uyển bị Gia Minh nắm ở trong tay, sau khi kiểm tra xong, Gia Minh lắc đầu:
"Vấn đề không lớn, khớp xương không bị thương, chỉ cần chườm lạnh một chút là được, tớ cho cậu một ít thuốc, chỉ cần băng lại là không có chuyện gì."
Đối với ngoại thương hắn hiểu rõ hơn các bác sĩ trong bệnh viện gấp mấy lần, loại vết thương nhỏ này đương nhiên là đơn giản, lúc cần lấy túi lạnh mua sẫn chườm cho nàng, trong xe trở nên yên tĩnh.
Đông Phương Uyển hạ thấp ghế nằm ở vị trí phó lái, tất chân trái đã cởi ra tới đầu gối, chân nhỏ cân xứng thon dài bị Gia Minh nắm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417358/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.