Lúc mặt trời mọc, ba người vẫn còn ôm nhau cuộn thành một đống ở trên giường, tứ chi quấn lấy nhau giống như dây leo.
Quạt vẫn quay vù vù, nhưng do da thịt tiếp xúc với nhau nên vẫn còn nóng bỏng.
Linh Tĩnh là người đầu tiên mở mắt, Sa Sa nằm trên ngực Gia Minh ngủ ngon lành, sau đó Gia Minh cũng tỉnh lại, hắn xoay người đặt Sa Sa xuống bên phải mình.
"Hôm qua cậu ấy 1h đêm mới về, không biết đã làm gì."
"Ừ, 1h15 phút rón ra rón rén bò lên giường..."
Hai người nói nhỏ với nhau, Linh Tĩnh vươn tay chỉ vào gương mặ của Sa Sa, nhấn vái cái, Sa Sa khó chịu, lầm bầm một câu:
"Đừng làm phiền tớ."
Giọng nói vẫn còn ngây thơ như bốn năm về trước, đầu nàng không khách khí đập tới, không ngờ đập trúng cằm của Gia Minh.
Gia Minh nhe răng há mồm, Linh Tĩnh rúc vào nách của hắn cười. Sa Sa húc rất mạnh, trán của nàng đỏ lên nhưng mà vẫn không biết, chỉ tặc tặc lưỡi rồi tiếp tục ngủ.
Nhưng khoảng năm sáu giây sau Sa Sa đột nhiên mở mắt, đúng là huấn luyện mấy năm nay không uổng. Sa Sa mở mắt là lập tức tỉnh táo, nhìn hai người trước mặt, lại sờ lên trán, trong mắt hiện lên sự nghi hoặc.
"Hai người..."
Nàng xoa trán, kêu lên:
"A... Đầu đau quá, hai người tại sao đánh tớ?"
Trong lúc nhất thời Gia Minh không nói gì, Linh Tĩnh hì hì cười nửa ngày, sau đó bổ nhào lao lên hôn Sa Sa một cái:
"Sa Sa càng ngày càng đáng yêu..."
Nhưng khi muốn lui lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417337/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.