"Đầu lại đau ư? Ngày mai đi khám nhé."
"Không có chuyện gì, đã uống thuốc, cũng không phải chuyện nghiêm trọng... tớ sẽ đi khám."
"Nó to như lựu đạn vậy, khẳng định là lúc nào cũng đau, bố mẹ cũng không rõ hắn biết chuyện này từ lúc nào, chỉ biết một điều duy nhất là... trong khoảng thời gian từ năm 1999 tới 2001, hắn đều chịu đựng sự đau đớn này, có lẽ là nó biết mình sắp chết, cho nên cố gắng biểu hiện như bình thường ở trước mặt chúng ta..."
"Nó đau đến mức không chịu đựng được nữa..."
"Nó sợ con thấy nó bất lực..."
"Mồng 5 tháng 2, hắn rời khỏi Giang Hải, người phụ trách theo dõi không tìm được hắn..."
"Chỉ nhớ thôi là thở cũng biết đau,
Đau ở mọi chỗ trên người chúng ta,
Yêu nhau biết đau, nhớ nhau biết đau, xem thư nhau còn đau đớn hơn,
Ngay cả lúc suy nghĩ cũng đau,
Tiếc nuối là thở cũng biết đau.
Nó chảy ở trong máu của em,
Hối hận là thở cũng biết đau,
Hận mình không hiểu anh em càng đớn đau,
Muốn gặp anh không được, đó là đau đớn lớn nhất..."
Sa Sa bước vào hậu trường, nghe thấy tiếng hát buồn bã, nước mắt lại rơi.
Trong sân vận động, có một cô gái xinh đẹp xuất hiện trên nóc vòm, cô gái này đi lại trên nóc sân vận động, ánh mắt lạnh lùng mà kiêu căng.
Đêm qua lúc Victoria đến Giang Hải, cô gái này đã ở bên cạnh Victoria.
Ở xung quanh, hoa viên, ánh sáng, cây cối, người đi đường, những cột đèn huy hoàng trong thành phố cũng không thoát khỏi tầm mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417312/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.