Nàng đi tới quầy bar cầm một cái ly thủy tinh, sau đó rót cho Mục Thanh Thanh một ly:
"Làm cảnh sát phải chịu áp lực rất lớn phải không? Tôi vẫn cảm thấy hình tượng nữ cảnh sát thật tuyệt vời, nhưng mà khẳng định phải cố gắng hơn nhiều so với đàn ông."
"Nơi nào chẳng vậy."
"Giới biểu diễn văn nghệ không giống, ách..."
Phương Vũ Tư suy nghĩ một chút, nói:
"Cũng không phải, cái giá phải trả không giống, chúng ta..."
Nàng nói đến đây nàng không nói nữa, Mục Thanh Thanh cũng không biết nên nói tiếp thế nào, Phương Vũ Tư ngửa đầu nở nụ cười:
"Nhưng mà cho dù thế nào, nữ cảnh sát cũng rất lợi hại, mời cô một chén."
"A, cảm ơn."
Phương Vũ Tư để lại một ấn tượng đầu tiên không tốt với Gia Minh, nhưng mà đã trải qua nhiều năm trong giới văn nghệ, muốn làm cho một người có hảo cảm với mình đương nhiên là là chuyện tương đối đơn giản.
Hiện giờ thuận miệng nói mấy chuyện vui của giới văn nghệ có liên quan tới cảnh sát, đã tiêu trừ được sự không hiểu nhau giữa Mục Thanh Thanh và nàng.
Hai người ở bên cạnh hồ bơi nói chuyện thật lâu.
"... Nếu đã có danh vọng như vậy, hơn nữa còn cảm thấy mệt mỏi, vậy sao không nghỉ ngơi một chút đi?"
"Không có cách nào cả, chúng tôi chỉ kiếm cơm được lúc thanh xuân, nếu như cứ hễ một chút là nghỉ, thì sẽ không có bao nhiêu người biết tới mình. Lúc ban đầu tôi chụp mấy bộ ảnh, cảm giác rất tốt, giống như là một đêm thành danh vậy, đóng phim cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417267/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.