Itayly, Viên.
"Dù sao... mấy năm nay chạy tới chạy lui ở Châu Âu, không ngờ lại gặp được Linh Tĩnh, tôi cũng nghe nói cậu thi đậu Học viện âm nhạc ở Viên..."
Ngồi ở trong quá cà phê, Lý Vân Tú mỉm cười nhìn về phía cô gái đối diện.
Trước đây nàng từng đảm nhiệm chức vụ giảng dạy y học ở học viện Thánh Tâm, Lý Vân Tú đương nhớ Diệp Linh Tĩnh, mà không ngờ Linh Tĩnh cũng nhớ mình, cho nên hai người ngồi nói chuyện.
"Thực ra tôi đã tốt nghiệp, mấy hôm nữa sẽ trở về Giang Hải."
Mặc áo sơ mi trắng, quần jean màu xanh, Linh Tĩnh chống cằm, nở một nụ cười:
"Ở đây bốn năm cuối cùng cũng tới đích, cảm giác như được giải thoát."
Lý Vân Tú uống một ngụm cà phê:
"Được rồi, nếu như mấy hôm nữa cậu về không bằng mang giúp tớ một ít đồ. Tớ mua ở Pháp được một số đồ trang sức, hiện đã bọc lại được rồi."
Nàng cười cười lấy một cái túi nhỏ ở trong túi ra, lúc mở ra để lộ một cái bình nhỏ, bên trong có gì đó như cát mịn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại truyentop.net chấm cơm.
"Dạ quang, có người nói nó tượng trưng cho sự lãng mạn của Pháp, giúp tôi giao cho một cô gái tên là Phương Quốc Lâm được rồi, tôi chỉ biết cô ấy là chuyện gia máy tính. Hiện giờ nàng chưa có bạn trai, coi tôi là chị, mong là cậu có thể mang về cho cô ấy. À, hiện giờ cô ấy đang ở Giang Hải, địa chỉ là..."
Sau khi giao xong, nàng nói mình có việc, đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417254/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.