Thuỵ Điển, sân bay quốc tế Stockholm.
Khắp bầu trời đều là hoa tuyết, Ngự Thủ Hỉ mặc một chiếc áo khoác da màu đen, cùng với một người bên cạnh đi ra khỏi phòng khách của sân bay, hắn duỗi lưng, hít sâu một hơi, nhìn thành phố trắng xóa trước mặt.
"Không khí châu Âu vẫn vậy, khác hẳn với Nhật Bản, có phải vậy không? Ngươi cũng đã đi nhiều nơi, cảm nghĩ có như vậy không?"
"Chỉ khác nhau ở tâm tình mà thôi."
Lưng đeo một cái túi du lịch thật to, Mộ Thôn Quảng Thụ cười cười:
"Đương nhiên, ở nông thôn không khí bao giờ chẳng trong lành, thành phố thì bon chen, tràn ngập bụi và không khí công nghiệp, mỗi nơi có cảm nhận riêng, chủ yếu tùy thuộc vào tâm trạng con người."
"Thực ra, ta rất muốn được như ngươi, nay đây mai đó, hôm nay nghe nói ngươi du lịch Thụy Điển, mai lại tới nước Nga, sau đó sang Châu Âu, nếu như không phải xử lý nhiều chuyện, ta cũng đi du lịch khắp nơi trên thế giới."
Mộ Thôn Quảng Thụ nhún vai cười:
"Cái này có gì đáng mà ước ao, ví tiền lúc nào cũng lép kẹp, sau đó thì bụng đói, tìm nơi làm thuê... Cậu không biết chứ, cái chuyện "Ô Long" tôi đã làm không dưới 10 lần, đúng là thảm kịch..."
Ngự Thủ Hỉ cười hì hì nghe hắn nói, sau đó thay đổi sắc mặt:
"Được rồi, thời gian nhạy cảm này ngươi tới Thụy Điển, có phải muốn xem trò vui không?"
"Vui cái gì mà vui, tôi đã nghe nói qua chuyện Không Kiến Chi Trần, nhưng mà cậu cũng biết, với tính cách của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417249/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.