Sau khi nhận được tin tức này, nàng cuối cùng cũng thở dài một thơi, cũng không phải là bởi vì Ngư Đầu không chết.
Mà là bởi vì nếu đối phương có bệnh, thì chắc chắn sẽ không trốn được xa, cho dù cái trò chơi trốn tìm này có lâu thế nào, nhưng kiểu gì nàng cũng tóm được hắn.
Trong mấy ngày này, ngoại trừ mỗi ngày chuẩn bị công việc, ngây ngô trầm tư suy nghĩ một vài vấn đề, còn có một việc khiến Mục Thanh Thanh phải làm sau khi tan việc, đó là nàng mua hai cái chăn, mua một số quần áo chống lạnh và đồ dùng hàng ngày, bao tay, mũ mang tới căn nhà nhỏ ở ven sông, tất nhiên có mang tới cũng là sau 10h đêm.
Đôi bên vẫn không cách nào nói chuyện được với nhau như cũ, nàng ở bên cạnh đem chăn đệm bố trí, cất quần áo, người đàn ông kia vẫn gọt hạt dẻ dưới ánh đèn, không thèm chú ý tới nàng, cũng chẳng thèm để ý tới tại sao trong nhà có thêm một người.
Mục Thanh Thanh vốn cũng không phải là người thân thiện, nếu như người bình thường có thái độ hờ hững với nàng như vậy, thì nàng đã sớm phẩy tay áo bỏ đi.
Chẳng qua đối phương là kẻ ngốc, hơn nữa đã giúp mình, cho nên nàng coi như là mình làm việc thiện giống bao người khác. Có lẽ chuyện này sẽ giúp nàng yên tâm và thoải mái hơn.
Đêm hôm đó, lúc xe cứu thương tới không mang lại lợi ích gì cả, lý do đơn giản là không cách nào nói chuyện được, đương nhiên là không cách nào mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417246/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.