"... Được rồi, quan trọng nhất là những bài tập này, những phần này phải ôn lại một lần, chỉ còn có 10 ngày nữa là thi rồi đấy... cô còn chưa nói hết các em đã đứng lên làm gì, ngồi xuống... Thời gian tuy không còn nhiều nhưng cũng đủ ôn tập chỗ này, trước khi thi 1, 2 ngày cô sẽ cho các em thả lỏng một chút, nhưng mà các em phải chú ý tự ôn tập, đây là kỳ thi quan trọng nhất trong cuộc đời, được rồi, kết thúc... Chú ý nhớ những điểm này nha."
Cầm thước gõ một cái vào bảng, cô giáo cắp cặp đi ra ngoài, Gia Minh lập tức ập xuống bàn ngủ, Huân yên lặng ngồi bên cạnh, khuôn mặt thanh lệ lạnh lùng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Đợi cho cô giáo ra ngoài lớp, Đông Phương Uyển từ phía sau đi tới, vỗ bùn bụp vào người Gia Minh.
"A, làm sao vậy?"
Gia Minh dụi mắt, ngẩng đầu.
"Oa, đại ca, cậu dùng thái độ này đón kỳ thi tốt nghiệp, thực là lợi hại."
"Có gì thì nói mau."
"Được rồi, tớ đã hỏi Linh Tĩnh và Sa Sa, cậu thực sự tới Bắc Kinh học?"
"Ước muốn là như vậy, bởi vì Linh Tĩnh muốn học ở Học viện nghệ thuật Trung ương, tớ và Sa Sa chỉ là đi học cùng mà thôi... Tớ biết cậu định đi đâu, nhưng mà muốn họp đồng hương thì tới Bắc Kinh rồi hãy nói, hiện giờ nói hơi sớm… thôi, nếu như cậu thích, cho cậu mượn vai khóc cũng được."
"Đi tìm chết đi, ôm đầu heo khóc cũng không ôm cậu."
"Ác, đã cho cậu cơ hội rồi đó nhé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417203/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.