Đồng thời với lúc bóng đen kia vung gậy, Gia Minh cũng cất điện thoại xong chuẩn bị xoay người rời đi, điểm đánh bị lệch đập thẳng vào vai của Gia Minh, hắn a lên một tiếng rồi ngã xuống đất, sau đó cũng có một tiếng kêu kinh ngạc, nhưng là giọng của một cô gái.
"A..."
Hít một hơi, Gia Minh ôm vai quay đầu, chỉ thấy Vương Đồ Giai đang đứng cầm gậy, miệng nàng há rất to, vung gậy rất kiên quyết, nhưng mà bây giờ đánh trúng đối phương lại trở nên luống cuống:
"Chuyện này... tớ chỉ... chỉ muốn dọa cậu thôi... Ai ngờ... Cậu đột nhiên lui một bước, cậu... không sao chứ... tớ tớ tớ..."
"Cậu... Đầu cậu có bệnh à!"
"Gia Minh... Vương Đồ Giai, cậu đang làm gì!"
Sau tiếng mắng của Gia Minh là một thanh âm của một người con gái khác, Đông Phương Uyển từ phía sau Vương Đồ Giai chạy tới, đầu tiên là cướp cây gậy của Vương Đồ Giai, sau đó lo lắng kéo Gia Minh dậy, ánh mắt đảo tới gáy của Gia Minh, đưa tay làm như muốn cởi áo của hắn kiểm tra tình hình bên trong.
Gia Minh ôm vai, lui ra phía sau một bước, nói:
"Cậu định làm gì!"
"Xem cậu có sao không!"
Đông Phương Uyển trừng mắt rống lên một câu, vung tay ném cây gậy vào tuyết, nghiêng đầu:
"Vương Đồ Giai, chuyện gì xảy ra vậy, tại sao lại đánh cậu ấy!"
"Tớ tớ tớ... Ta chỉ muốn... thử cậu ấy mà thôi.."
Vương Đồ Giai bị dọa rụt cái cổ lại.
"Cậu rốt cục muốn làm gì, cả ngày hôm nay đều tìm hắn gây chuyện..."
"Nàng bị hâm đấy..."
"Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417181/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.