Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, Đông Phương Uyển than thở nói:
"Cũng may đám người kia vì tiền, chúng ta bồi thường cho họ ít tiền là được... Gia Minh cậu nói xem..."
"Ách?" Bên cạnh có mấy nam sinh đang thấp thỏm không yên, thấy Đông Phương Uyển đột nhiên hỏi ý kiến của Gia Minh loại chuyện như thế này, đều cảm thấy kỳ quái.
Tâm hồn Gia Minh giống như là treo ngược cành cây, giật mình:
"A, cái gì... chắc vậy... Tớ nghĩ... Đúng vậy..."
Nhìn bộ dáng sợ hãi của Gia Minh, mấy người kia coi thường, rất là thỏa mãn.
"Được rồi, cứ làm như vậy đi, rất may là trong thẻ của tớ còn tiền, không biết bọn họ định ra giá bao nhiêu..."
Vừa đi vừa tự nhủ, chẳng bao lâu đã tới căn nhà gỗ. Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - www.truyentop.net
Nhà ở Wadi Nasser đa phần đều được làm từ gỗ, kiên cố chắc chắn, ngoài gian phòng này đang có 3 gã đại hán đứng canh, thấy đám người này đi tới, họ đều coi như không thấy.
Đông Phương Uyển trấn định nói:
"Chú Trần, phiền chú phiên dịch hộ một chút, nói là chúng ta tới đây xin lỗi."
Hướng dẫn viên du lịch họ Trần lớn tiếng phiên dịch, ba gã đại hán nhìn nhìn cái đội hình toàn là trẻ con, cười lạnh lắc lắc đầu chỉ vào bên trong, ý bảo đi vào.
Mở cửa, hơi ấm phả vào mặt, nhưng thanh âm đầu tiên của họ nghe thấy là tiếng khóc. Bên trong phòng có 9 nam tử da trắng, Lương Minh Siêu ngồi ở trên một cái ghế ở giữa đại sảnh, vừa khóc vừa nói xin lỗi, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417179/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.