"Bản đó mình cũng thấy rồi."
Linh Tĩnh cười.
"Trong lớp mình cũng có người mua được."
"Vậy mới nói. Nếu quen biết người nào đó ở bên kia thì tốt rồi, có người nói giúp thì chắc chắn sẽ không thành vấn đề... Ồ, cậu có nghĩ rằng Phương Vũ Tư đang nhìn về phía bên này không..."
"Ách... Không phải chứ..
Linh Tĩnh khẽ nhíu mày.
"Chị ấy đi đến..."
"Chắc không phải đi về phía chúng mình."
Linh Tĩnh quay sang nhìn Gia Minh, hắn vẫn đang nhìn chiếc đồng hồ điện tử, nhưng cảm nhận được ánh mắt của Linh Tĩnh. Gia Minh cũng nghiêng đầu sang mỉm cười. Phương Vũ Tư đi tới có vẻ do dự, nhưng khi tới phía đối diện của chiếc bàn ăn, cuối cùng cũng cười bắt chuyện:
"Chào, Linh Tĩnh, Gia Minh."
Hôm nay nàng mặc váy dài màu trắng giống như lễ phục, đeo túi xách nhỏ xinh làm toát ra vẻ tao nhã và cao quý. Linh Tĩnh quan tâm đến cảm nhận của Gia Minh nên chỉ cười một cách thận trọng, vẫy tay đáp lại. Gia Minh thì tùy ý đáp một câu:
"Chào, ăn xong rồi?"
Ở một bữa tiệc thế này, nào có ai chào hỏi như thế chứ... vẻ mặt Giang Vu Vi cứng lại, tại sao hai người bạn học cũ này và ngôi sao nổi tiếng lại giống như...
"Ăn xong."
Phương Vũ Tư nở nụ cười thanh lệ.
"Mấy hôm trước đến nhà Gia Minh, thực sự là chị hơi đường đột..."
"Không sao, có người còn đường đột hơn cả chị."
Đó đương nhiên là Phương Chi Thiên, người không ai dám chỉ trích.
"À, đúng rồi, vị này là..."
Không rõ lắm rốt cuộc là Gia Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417137/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.