Ba giờ chiều, đội ngũ đi leo núi lục tục trở về khu cắm trại. Đi ở cuối cùng, Đỗ Lệ và Hà Vân nói chuyện rất vui vẻ, bạn trai của Đỗ Lệ là Vương Hoán Văn đi ở cuối cùng, thỉnh thoảng lại nói chen vào một câu.
Mới quen Hà Vân được hai, ba ngày nhưng đã trở thành bạn tốt, mặc dù có cảm giác quen được bạn xấu khi luôn cùng nhau tính toán làm cách nào để chơi xấu người khác, nhưng bất kể thế nào, hôm nay Đỗ Lệ cũng cảm thấy vui vẻ, sự vui vẻ này thành lập trên tưởng tượng về sự bị thảm của người khác. Suốt một ngày, các nàng đều tưởng tượng xem nên khiêu khích Đàm Quân Vinh thế nào để hắn không chịu nổi mà động thủ với Diệp Linh Tĩnh... Việc này chỉ cần ngẫm lại đã cảm thấy vui vẻ.
Về phần người bạn trai Vương Hoán Văn này, nàng cảm thấy có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Sau lần cắm trại dã ngoại này mọi người sẽ chia tay, thật tốt, dù sao điểm chung duy nhất giữa mình và hắn cũng chỉ là gia đình có tiền mà thôi. Cùng với suy nghĩ như vậy, nàng chợt nghĩ đến một chuyện rồi nói với Hà Vân, hai cô gái cười ầm ĩ.
"Dù sao cũng không nên nói quá nhiều, thỉnh thoảng chúng ta nhắc đến là được rồi. Vinh thiếu đã quen thói ta cần ta cứ lấy rồi, càng bị ngăn cản thì lại càng không cam lòng, chưa biết chừng trong hai ngày cắm trại này sẽ mạnh bạo với Diệp Linh Tĩnh kia đó. Có điều, nếu hắn phát hiện chúng ta đang khiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417132/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.