"Ý cô là... Tôi không nên làm phiền cô nữa?"
Sắc mặt tái nhợt, chần chờ một lát Hứa Mặc mới nói.
"Anh là người tốt, nhưng tôi không phải một cô gái ưu tú gì, tôi biết có rất nhiều cô gái thích anh..."
"Đừng nhắc đến người tốt gì đó... Người tốt thì sao chứ..."
Hứa Mặc cười tự giễu, lắc đầu.
"Anh là người tốt, không phải câu này đã trở thành trò cười trong trường sao, nghe nói truyền ra từ miệng bạn tốt Cố Gia Minh của cô... Vậy thì, tôi có thể gặp hắn một lần không? Ít nhất cũng cho tôi biết tôi thua bởi người thế nào..."
"Bây giờ hắn không có ở đây, sẽ có cơ hội, sẽ có."
"Ừ, ha hả... Ha hả..."
Hứa Mặc gật đầu cười bất đắc dĩ, dường như còn muốn nói thêm gì đó nhưng cuối cùng vẫn không thể mở miệng được, cuối cùng hắn xoay người rời đi trong tiếng cười bất đắc dĩ, để lại một bóng lưng cô đơn. Nguồn: truyentop.net
Thở dài một hơi, nàng không phải cô gái bẩm sinh lãnh cảm như Huân, đối với sự theo đuổi kiên trì của Hứa Mặc trong những năm gần đây, nói không cảm động thì chắc chắn là nói dối, chỉ là nhìn bóng lưng kia, càng nhiều cảm giác lại là nhẹ nhàng và giải thoát. Trên phương diện tình yêu, nàng vẫn có xu hướng truyền thống, tình nguyện có được một người đàn ông đã là quá đủ rồi, mặc dù điều không hoàn mỹ chính là người đàn ông kia không chỉ có một mình nàng.
Nghĩ tới đây nàng không khỏi nở nụ cười bất đắc dĩ, ánh mắt lại quét qua xung quanh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417036/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.