Cầm điện thoại lăn qua lăn lại, Nhã Hàm nói chuyện với mẹ hai thực là nhiệt tình, sau đó làm một cái dấu im lặng, ngoảnh qua chỗ khác nói chuyện thầm kín. Một lát sau, bà chủ Monica mang đồ ăn tới, đặt trên một cái xe đẩy nhỏ. Gia Minh đi ra mở cửa phòng, trên người mặc một bộ quần áo cũ, nhưng hiển nhiên đã giặt xong từ lâu.
"Em giặt nhanh như vậy?"
Nhã Hàm nói.
"Tắm như chiến đấu."
Gia Minh cười trả lời, đưa tay vạch vải che trên xe đẩy, những món ăn xuất hiện, có 4 tảng thịt bò, trứng gà, bánh mì, canh ngô cùng với cà phê, hai phần cơm:
"Bữa sáng thịnh soạn như vậy sao."
"Đại khái là làm theo kiểu của bữa trưa."
Mặc áo tắm dày, Nhã Hàm cười nhún vai:
"Vậy thì còn chần chừ gì nữa? "
"À, cần một mỹ nữ ăn với em thì hoàn mỹ, nghề nghiệp tốt nhất là giáo viên."
"Như em mong muốn."
Gật đầu, Nhã Hàm cười đến xán lạn, đẩy chiếc xe nhỏ:
"Nhưng mà tại sao phải là giáo viên?"
"Em là học sinh, mà như vậy mới dụ hoặc... á, khụ khụ..."
"Đi tìm chết đi!"
Cười tung một cước, nhưng đương nhiên không thể đá được Gia Minh, nhưng mà do cố sức, chiếc dép bay ra ngoài, bị Gia Minh tóm được, "Oa ác" một tiếng, chân trần của nàng hạ xuống thảm.
"Đưa chị dép... Á... um..."
Lời còn chưa nói hết, Gia Minh đã cúi mình, nắm lấy chân trần của nàng, đưa dép giúp nàng xỏ vào. Nhã Hàm thoáng cái đã im lặng, không biết vì sao, chỗ bị Gia Minh sờ sờ lại tê dại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417016/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.