Trong tuyết rơi, con đường tĩnh lặng, trong chiếc xe, có duy nhất một chiếc đèn màu cam đang chiếu sáng.
"Em nghĩ chúng ta nên đi tìm một nơi nào đó..."
"Chị không muốn đi, chân như nhũn ra."
"Điều hòa không có, càng ngày càng lạnh."
"Bên ngoài lạnh hơn cho nên chị kiên quyết không ra!"
"…"
Trong chiếc xe thể thao, có một nam một nữ đang ngồi, Gia Minh đã tháo xuống lớp ngụy trang trên mặt, bây giờ không còn xe cộ nào đi qua đây nữa, Nhã Hàm cởi bỏ giầy, đi tất ngồi trên ghế, cảm giác đông cứng trên mình còn chưa hết, nàng nhẹ nhàng xoa hai tay, nhìn thiếu niên có diện mạo bình thường bên cạnh, cười tán dương.
"Trông bây giờ thuận mắt hơn đấy, Gia Minh bạn học."
"Em cũng biết trông em bây giờ tương đối đẹp trai... Nhưng mà hiển nhiên đẹp trai cũng chẳng giải quyết được chiếc xe này..."
"Chị nghĩ chiếc xe này rất tốt đấy chứ."
Cười dựa lưng vào ghế, nói:
"Chị rất mệt mỏi, muốn ngủ, em đừng tắt đèn..."
"Điện cũng sắp dùng hết rồi, đến lúc đó nhất định sẽ tối, em nghĩ chúng ta có thể chặn một chiếc xe lại... Người Mỹ đều rất nhiệt tình hiếu khách."
"Cho nên mới có máy bay đuổi theo chúng ta từ New York tới đây?"
"A, đừng làm rộn."
"Không có xe!"
"Có thể đi tới, phía trước nhất định sẽ cá chỗ nào đó đặt chân."
Gia Minh nhìn nàng, nói:
"Em cõng chị nha."
"Không nên, em thấp hơn chị…"
Bĩu môi, Gia Minh bất đắc dĩ cười:
"Em biết là so với người khác em thấp hơn, nhưng so với chị, em lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/an-sat/1417011/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.